Nhất Hạ không chờ Kỷ Hạo nói chuyện, “phanh” một chút liền đem cửa phòng đóng lại.
Y dựa lên cửa, thực hoảng hốt, muốn đem Kỷ Hạo cùng tất cả mọi thứ nhốt lại trong phòng, sờ lên then cửa, rồi lại phát hiện làm không được.
Nhất Hạ tựa như con mồi bị dọa cho sợ hãi.
Y bước nhanh vào phòng bếp, lấy một chén lơn, ở trên bàn cơm tại đại sảnh cầm lấy chìa khóa, hướng cửa chính chạy đi.
Trên hành lang, Nhất Hạ ấn chuông cửa thật lâu.
Y cảm thấy Cố Gia xác thật là không ở nhà, mở cửa, trực tiếp hướng phòng bếp đi vào.
Nhất Hạ đem đồ bỏ vào tủ lạnh, đột nhiên nghe được sau lưng có tiếng, bị dọa một phen.
Y đột nhiên quay lại, thấy cậu xoa tóc nhìn mình, kinh ngạc, dời đi tầm mắt, nói: “Tôi cho rằng cậu không có ở nhà……”
“Tôi có ở a.”
Nhất Hạ bộ dáng thực hoảng.
Cố Gia cảm thấy kỳ quái, khom người ngẩng đầu, nhìn y: “Anh làm sao vậy?”
“Không có.”
Nhất Hạ vòng qua cậu đi ra khỏi phòng bếp, Cố Gia đi theo bước chân y, hỏi: “Bị gia hỏa cường bạo tìm tới cửa?”
Nhất Hạ trừng cậu.
Nhất Hạ nghiến răng nghiến lợi mà đối cậu: “Một chút đều không buồn cười.”
Cố Gia “ha hả” hai tiếng, vào phòng tắm, ra ngoài thấy Nhất Hạ ngồi trên sô pha không đi, lại kỳ quái.
“Anh làm sao vậy?”
“Cậu đã hỏi qua.”
Nhất Hạ không muốn để ý đến cậu.
Nhất Hạ đối với việc hôm nay Cố Gia lột quần mình vẫn còn oán niệm.
Nhưng là, hiện tại người ở nhà ngồi chờ y càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284072/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.