“Bang” một tiếng, một quyển văn kiện trực tiếp quăng trên người Nhất Hạ.
Nhất Hạ bị dọa đến cứng đơ người lại, giương mắt nhìn mụ phù thủy đang đứng trước mặt, trong lòng hoảng hốt, vừa muốn mở miệng, đã bị người ta mắng.
“Ngươi mới tốt nghiệp nhà trẻ sao? Con số Ả Rập cũng không hiểu sao?” Nữ nhân đang giận điên lên vỗ vào tập văn kiện: “Đánh thiếu một con số mà cũng dám đưa cho ta, ngươi bị mù rồi hay là đang muốn hại chết ta?”
Thanh âm nữ nhân thật lớn.
Lớn tiếng đến mức khiến cho lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn lại chỗ này.
Nhất Hạ mở văn kiện ra nhìn một chút, im lặng, giương mắt, hối lỗi kéo kéo khóe miệng, nói: “Ta……”
“Ta cái gì?” Nữ nhân không cho hắn cơ hội nói chuyện, khoanh tay, trừng: “Hoặc là mười phút sau đem văn kiện làm lại đưa lên đây, hoặc là đến văn phòng giám đốc làm việc!”
Nữ nhân nói xong bước đi, nổi giận nện giày cao gót đùng đùng xuống đất.
Thẩm Võ nhìn theo mụ, vẻ mặt khinh thường, thấy mụ đã đi xa, từ vị trí của mình đứng lên.
“Thứ gì, mới từ bệnh viện ra ngoài liền tới ra vẻ.”
“Cái gì? Cái gì?”
Một nữ đồng nghiệp hóng hớt: “Ngươi nói mụ ta lần trước xin nghỉ là do đến bệnh viện?”
“Vào bệnh viện? Không phải là đi làm cái kia cái gì cái gì đi?”
“P A ~” một nữ đồng nghiệp cầm bút ở đồng bên kia mỉm cười xấu xa nói vọng sang: “Nghe là bị người ta đẩy ra đường cái, quả báo a.”
“Ha ha ~”
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284063/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.