“Anh, anh quen hắn sao?”
Tiểu Kỷ Hạo đuổi kịp, hỏi.
Nhất Hạ không có trả lời, tiếp tục đi tới phía trước, Kỷ Hạo đuổi theo, lại hỏi: “Hắn ta vừa rồi là hẹn hò anh phải không?”
Nhất Hạ mắt điếc tai ngơ, chuyên tâm nhìn phía trước mà bước tiếp.
Kỷ Hạo thấy anh bộ dáng trốn tránh khả nghi, lại đuổi theo, kéo anh lại, đứng chắn ngay trước mặt anh.
“Anh?”
Nhất Hạ mày nhăn lại.
Chuyện không có gì lớn, lại đứng trên phố lôi lôi kéo kéo.
Nhất Hạ nhìn nhìn chung quanh, còn sớm, trên đường không có nhiều người.
Nhất Hạ muốn tránh đi, không nghĩ Kỷ Hạo lại đứng chắn trước mặt mình, anh từng chút từng chút bị buộc đến chân tường.
Nhất Hạ có điểm phát hỏa.
Anh căng thẳng, ngẩng đầu lên, lại vừa lúc Kỷ Hạo cúi đầu, khoảng cách hai người cực gần đối diện nhau, một khuôn mặt tuấn tú phóng đại ở phía trước, Nhất Hạ trong lòng nôn nao.
Nếu không phải Kỷ Hạo không có làm ra động tác tiếp theo, cho dù là ai nhìn vào, đều cho rằng Kỷ Hạo đang chuẩn bị hôn anh.
“Anh, anh trong lòng khó chịu cái gì vậy?”
Kỷ Hạo chính là như vậy.
Nếu không phải bởi vì hai năm trước có một đoạn thời gian không mấy vui vẻ, cũng không đến nỗi chỉ cần là sự việc liên quan đến Nhất Hạ, cậu cái gì cũng đều muốn biết, cái gì cũng đều muốn quản.
Nhất Hạ chỉ cho rằng Kỷ Hạo chỉ là muốn tìm hiểu thêm về mình, muốn nắm thật chặt thân nhân duy nhất trên đời.
Nhưng mà, cứ như vậy truy vấn cùng quản thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284043/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.