Tay đã bị thương như thế, hắn còn bình tĩnh như vậy, chẳng lẽ não có vấn đề? 
Diệp Phồn Tinh không có suy nghĩ nhiều như vậy, sau khi quét hết rác đi, liền tìm rương y tế, nàng nhớ đây có cái rương thuốc, lúc trước đã từng nhìn thấy. 
Rất nhanh, nàng đã mang rương thuốc đến. 
Thấy nàng định tự mình giúp hắn xử lý vết thương, Phó Cảnh Ngộ mở miệng, “Ta tự mình làm” 
Hắn không thích bị người khác đụng vào người. 
Diệp Phồn Tinh nói: “Không có việc gì, tôi làm, ngài vụng về” 
Nàng giúp hắn khử trùng vết thương, sau đó lại đem băng cá nhân dán lên. 
Vụng về? 
Nàng xác định là nói hắn? 
Phó Cảnh Ngộ không nhịn được nhíu mày một cái. 
Tưởng Sâm từ ngoài cửa đi vào, vừa vặn thấy một màn như vậy: một tiểu nha đầu ngồi bên cạnh Phó tiên sinh, đang giúp hắn xử lý vết thương. 
Mà Phó tiên sinh lại không có đuổi nàng đi? 
Phó Cảnh Ngộ ở bên này đã hơn hai tháng, vẫn không muốn trở về, chính vì không muốn cùng người khác tiếp xúc. 
Hôm nay như vậy, quả thực có chút ngoài ý muốn. 
“Được rồi.” Diệp Phồn Tinh đứng lên, ôm lấy cái hòm thuốc mang đi cất, nhìn thấy Tưởng Sâm đứng ở chỗ này, “Tưởng tiên sinh” 
Bình thường hết thảy ở nơi này, đều là nàng tiếp nhận từ Tưởng Sâm, nàng nói chuyện với Tưởng Sâm cơ hội tương đối nhiều. 
Tưởng Sâm gật đầu. 
Sau khi thấy Diệp Phồn Tinh đi ra, hắn nói với pcn: “Nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-nhe-nhang-hon/2670350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.