Thấy Diệp Phồn Tinh đi rồi, mẹ Phó đi tới, cảnh giác nhìn Cố Vũ Trạch, "Cháu lại khi dễ Tinh Tinh rồi hả? Con bé vừa ở chỗ này đọc sách, làm sao cháu vừa vào nó liền đi?" 
Cố Vũ Trạch: "..." 
Hắn nhìn bà ngoại thiên vị, "Tại sao là cháu khi dễ cô ấy, rõ ràng chính là cô ấy khi dễ cháu!" 
"Con bé làm sao có thể khi dễ cháu? Coi như khi dễ cháu, cháu cũng phải chịu đựng. Cháu cũng không phải không biết cậu cháu hiện tại tình huống gì, nếu là làm nó tức giận bỏ đi, ta tìm cháu hỏi tội." Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của bà ngoại có chút lòng chua xót. 
Từ khi Phó Cảnh Ngộ xảy ra chuyện, người trong nhà tâm tình cũng không tốt. Cùng tình cảnh cậu so sánh, hắn chẳng qua là đã mất đi Diệp Phồn Tinh, dường như, cũng không có bao thê thảm. 
Cố Vũ Trạch nhìn phản ứng của bà ngoại, cũng không có nói gì. 
Buổi tối, Phó Cảnh Ngộ cùng Tưởng Sâm trở lại hơi trễ, lúc anh trở lại, mẹ Phó bọn họ đều đã đang dùng cơm rồi, Diệp Phồn Tinh không ở đây. 
Anh hỏi: "Tinh Tinh đâu?" 
Mẹ Phó nói: "Con bé buổi chiều thật giống như cùng tiểu Trạch giận dỗi rồi, ta để cho người gọi con bé xuống ăn cơm, nó cũng không xuống." 
Phó Cảnh Ngộ nhìn về phía Cố Vũ Trạch, "Làm sao, cháu lại gây họa?" 
"Cháu không có." Cố Vũ Trạch giải thích nói: "Cháu thật không có khi dễ cô ấy, đừng có chuyện gì đều tại cháu có được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-nhe-nhang-hon/2670284/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.