Cố Vũ Trạch nhìn Triệu Gia Kỳ, vốn cho là cô ta muốn hại Diệp Phồn Tinh, có chút tức giận, nhưng mà... Nghe xong giải thích của cô ta, trong lòng lại nhũn ra.
"Lên xe, tôi đưa cô trở về."
Thấy hắn tin tưởng lời nói của mình, Triệu Gia Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Cố Vũ Trạch còn tin tưởng cô là tốt rồi!
-
Trong phòng khách, Diệp Phồn Tinh nhìn về phía Phó Linh Lung, "Chị."
Sự tiến triển của tình hình, có chút ra ngoài dự liệu của Diệp Phồn Tinh.
Cô làm sao cũng không nghĩ tới, cuối cùng xui xẻo lại là Triệu Gia Kỳ.
Phó Linh Lung biết cô khổ sở trong lòng, an ủi: "Tinh Tinh, chớ để ở trong lòng, trở về chị sẽ thật tốt giáo huấn Cố Vũ Trạch, hắn quá không ra gì rồi."
Coi như đối với Diệp Phồn Tinh có ý kiến nữa, cũng không thể họp bọn cùng Triệu Gia Kỳ cùng đi hãm hại Diệp Phồn Tinh đi!
"Những hình kia..." Diệp Phồn Tinh nhìn điện thoại di động của Phó Linh Lung.
Phó Linh Lung đem điện thoại di động cầm tới, ảnh chụp toàn bộ xóa bỏ, hướng về phía Diệp Phồn Tinh cười nói: "Hiện tại xong chưa?"
"..."
Đối mặt phương thức xử lý thô bạo như vậy, Diệp Phồn Tinh quả thật là không biết nói cái gì cho phải, "Cảm ơn chị."
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, bởi vì anh tin tưởng Diệp Phồn Tinh, cho nên, bọn họ mới tin tưởng.
Diệp Phồn Tinh ánh mắt rơi trên người Phó Cảnh Ngộ, cũng không có nói với anh cảm ơn.
Anh đem Triệu Gia Kỳ kêu đến, rõ ràng cũng không tin mình, nếu như không phải là chị đứng về phía cô, nếu như không phải là cô có ghi âm, chính mình hôm nay không không biết sẽ như thế nào!
Nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh đã nổi giận, cho nên, cô cũng không có để ý tới đại thúc, trực tiếp đi ra.
Phó Cảnh Ngộ: "..."
Diệp Phồn Tinh tiến vào phòng vệ sinh, rửa mặt, nhìn mình trong gương, có một loại xúc động muốn khóc lớn, mặc dù chỉ là sợ bóng sợ gió một trận, nhưng, thủ đoạn của Triệu Gia Kỳ khó lòng phòng bị, cộng thêm Cố Vũ Trạch ở sau lưng bao che cho cô ta, Diệp Phồn Tinh thật sự cảm thấy rất khó chịu.
Nhất là hai người kia, đã từng ở trong lòng của cô, chiếm phân lượng rất nặng.
Đồng thời phản bội như vậy, đối với cô mà nói, là một loại đả kích nặng nề.
-
"Tinh Tinh, tới đây một chút, tôi có lời muốn nói với em."
Diệp Phồn Tinh mới từ phòng vệ sinh đi ra, liền bị Phó Linh Lung kêu đi rồi.
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, liền đi theo sau lưng Phó Linh Lung, đi vào phòng ăn.
Phó Linh Lung tại bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, Diệp Phồn Tinh đi tới, "Chị, tìm em có việc?"
Phó Linh Lung ở nhà mặc dù ôn nhu, nhưng là trong công việc dưỡng thành nữ nhân khí thế rất đủ.
Cô đơn độc tìm mình nói chuyện, Diệp Phồn Tinh còn có chút khẩn trương.
Chẳng lẽ chuyện mới vừa rồi, vẫn chưa kết thúc chứ?
Phó Linh Lung thấy Diệp Phồn Tinh sốt sắng như vậy, nở nụ cười, "Ngồi đi, đừng sốt sắng như vậy, không phải là tìm em giáo huấn."
Phải biết cô ở trong nhà bình thường đều là hình tượng ôn nhu, hôm nay ở trước mặt Triệu Gia Kỳ mới nghiêm túc.
Quá đáng ghét, đều tại Phó Cảnh Ngộ, lại đem loại chuyện này giao cho cô xử lý, phá hư hình tượng ôn nhu của cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]