Lúc này, Âu Dương Hạo mới nhớ tới Minh Hiên đã biến thành người thực vật. Cái này làm cho hắn vốn hưng phấn lập tức hạ xuống. Ngẩng đầu dùng ánh mắt tràn đầy đau lòng nhìn Lăng Vũ, Âu Dương Hạo nói.
"Vũ ca ca, Hiên ca ca khi nào sẽ tỉnh lại?"
Vốn còn đang thẹn thùng, Lăng Vũ nghe được Âu Dương Hạo nói những lời này, biểu tình tức khắc cứng đờ.
Chậm rãi buông Âu Dương Hạo, Lăng Vũ đi đến bên Minh Hiên, thâm tình nhìn người trên giường, nói.
"Sẽ tỉnh lại, chẳng qua yêu cần chút thời gian!"
Lăng Vũ nói những lời này không chỉ là nói với Âu Dương Hạo, cũng là nói với chính mình. Lăng Vũ tin tưởng vững chắc Hiên sẽ tỉnh lại, sau đó cùng nhau sống hạnh phúc.
Nghe được Lăng Vũ nói, Âu Dương Hạo gật gật đầu. Xốc lên chăn, Âu Dương Hạo xuống giường đi đến trước giường Minh Hiên, nói.
"Hiên ca ca, anh phải nhanh tỉnh lại nga, bằng không Vũ ca ca chính là của một mình em!"
Âu Dương Hạo 'uy hiếp' Minh Hiên xong liền chậm rãi rời khỏi phòng bệnh. Hắn biết Vũ ca ca cùng Hiên ca ca cần không gian an tĩnh với nhau.
Rời khỏi phòng bệnh, Âu Dương Hạo lập tức bị kinh hách.
"Hừ, nhóc con giảo hoạt!"
Âu Dương Hạo nhanh chóng xoay lại nhìn người phía sau. Liền biết người này nói câu kia là có ý tứ gì, vì thế Âu Dương Hạo liền lộ ra đắc ý tươi cười nói:
"Như thế nào? Ghen ghét! Ghen tị! Hâm mộ!"
Âu Dương Hạo đắc ý nói lập tức chọc giận Lam Phi.
"Nhóc con đừng ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769960/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.