Dùng ánh mắt tràn đầy đau xót nhìn người đàn ông hắn yêu đến tận trong xương tủy, Lăng Nặc chỉ cảm thấy mình thật sự phải rời xa người này, từ nay về sau không bao giờ có khả năng lại giống như trước kia, dù biết đối phương không thích mình cũng vẫn có thể da mặt dày xuất hiện ở trước mặt người ta.
Khi hắn làm ra quyết định kia, cũng đã đem Minh Hiên đẩy ra xa. Chỉ là lúc đó hắn bị hận thù che hai mắt, cố chấp làm ra việc khiến người ta giận sôi máu. Nhưng thế giới này cũng không có thuốc hối hận. Nếu cho hắn lựa chọn một lần nữa, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Nhìn thật sâu vào mắt người trước mặt, Lăng Nặc thở dài, sau đó tiếp tục tự thuật chuyện năm đó.
"Lúc ấy tôi liền lập tức từ trên mặt đất đứng lên, sau đó đi qua chỗ mấy người kia. Không biết tôi ở bên cạnh, khi tôi xuất hiện khiến bọn họ hoảng sợ. Người cao to hơn thấy rõ diện mạo tôi liền lộ ra nụ cười dâm đãng. Hai người bọn họ cho nhau ánh mắt ám chỉ liền bắt đầu hướng chỗ tôi đi tới. Mà tôi vốn tìm bọn họ, nếu bọn họ đưa tới thì tôi cần gì phải cự tuyệt chứ! Vì thế tôi liền mặc cho bọn họ dùng ánh mắt không có ý tốt lộ ra dâm tà nhìn tôi từ trên xuống dưới. Sau đó tôi đã bị bọn họ đưa tới một cái khách sạn sang trọng. Bọn họ bảo tôi tắm rửa sạch sẽ nằm ở trên giường chờ người đến. Bảo tôi hầu hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769939/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.