Hôm nay thực ngoài ý muốn không ai ra ngoài. Lăng Vũ bởi vì đã nghỉ việc vẫn luôn ở nhà nhàn rỗi. Lãnh Giác thỉnh thoảng đi ra ngoài một chuyến, thời điểm không đi sẽ cả ngày ở nhà. Mà Lam Phi không giống, hắn là người thừa kế tập đoàn Lam thị, theo lý sẽ rất bận, cho nên mỗi ngày đều là đi sớm về trễ. Nhưng hôm nay không biết là như thế nào, hắn lại ở nhà ngồi ở trên sô pha dùng máy tính làm việc.
Nhìn Lam Phi chỉ mặc đồ ngủ mỏng manh, Lăng Vũ liền lo lắng hắn sẽ cảm lạnh. Hiện tại thời tiết bắt đầu dần dần chuyển sang mùa đông, không chú ý giữ ấm liền sẽ sinh bệnh. Vì thế Lăng Vũ đứng dậy đi vào phòng Lam Phi. Tìm kiếm một hồi, phát hiện bên trong tủ quần áo của Lam Phi thế nhưng một cái áo ấm cũng không có.
Trách không được người này không khoác áo ấm, thì ra là không có mang lại đây a!
Nghĩ vậy, Lăng Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó lại đi phòng mình, từ tủ quần áo tìm ra một cái áo ấm, đi ra phủ lên người Lam Phi HunhHn786.
Đang bận rôn xử lý nghiệp vụ công ty, Lam Phi bỗng nhiên phát hiện trên người nặng một chút. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đầu vai mới biết được trên người mình thế nhưng có thêm một cái áo, vừa nhìn liền biết là của Lăng Vũ. Bởi vì nơi này trừ Lăng Vũ người nhỏ, hắn cùng Lãnh Giác đều không mặc áo nhỏ như vậy.
Quả nhiên......
"Ý? Thế nhưng nhỏ!"
Lăng Vũ nhỏ giọng nói, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769935/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.