Nhìn Bách Tiêu có ánh mắt dị thường, Lăng Vũ duỗi tay sờ sờ trán Bách Tiêu. Lại bị Bách Tiêu kéo tay đang muốn tới gần, sau đó đem tới bên miệng hôn hôn.
Động tác này của Bách Tiêu làm Lăng Vũ tức khắc hoảng loạn lên, sau đó mạnh mẽ muốn rút ra bàn tay bị Bách Tiêu nắm lấy. Chỉ là Bách Tiêu dùng lực mạnh đáng sợ. Sau đó Lăng Vũ thấy hoa mắt liền phát hiện mình ngã xuống giường, còn bị Bách Tiêu đè lên trên.
Nhìn Bách Tiêu phía trên, Lăng Vũ kinh hoảng nói:
"Tiêu Tiêu, em làm gì vậy? Em mau đứng lên!"
"Đừng nhúc nhích! Anh họ... để em ôm một cái không được sao?"
Nói xong, Bách Tiêu đầu đem vùi ở hõm cổ Lăng Vũ, hít một hơi thật sâu.
Tức khắc xoang mũi liền tràn ngập mùi hương trên người Lăng Vũ. Hương vị kia làm Bách Tiêu thỏa mãn híp mắt, sau đó tiếp tục nói:
"Anh họ, anh biết không? Em... em yêu anh! Em yêu anh đến điên cuồng! Mỗi ngày trong suy nghĩ đều là khuôn mặt anh. Mỗi thời mỗi khắc đều nghĩ đến anh. Chỉ cần anh không ở bên người em, em liền sẽ lo lắng, liền muốn lập tức đi tìm anh. Nhìn không thấy anh, em sẽ nghĩ hiện tại anh đang làm gì, cùng ai nói chuyện. Em biết em điên rồi, nhưng em nguyện ý. Vì anh, em dù có điên cũng chấp nhận. Chỉ cần có thể khiến anh nhìn em, ở bên cạnh em, liền thỏa mãn! Anh họ, đừng rời khỏi em được không? Em thật sự thật sự rất yêu anh..."
Lời nói đè nén trong lòng thật lâu nói, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769837/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.