Hai người ngồi đối diện mặt mang đầy nghi hoặc, ánh mắt thẳng lăng lăng dừng ở trên người Lăng Vũ. Làm Lăng Vũ toàn thân có chút không được tự nhiên, cảm xúc khẩn trương tức khắc tập kích đại não. Bất an dồn dập, Lăng Vũ cúi đầu, trấn định tiếp tục ăn đồ trong chén, sau đó cố tình dùng ngữ khí vững vàng giải thích với hai người họ.
"Quản lý là người khá tốt, anh vừa nói có chút chuyện gấp muốn xin nghỉ nửa ngày, liền được phê duyệt. Quản lý chỉ nói ngày mai tiếp tục đi làm, đem những gì hôm nay chưa có làm xong hoàn thành là được!"
Lăng Vũ không phải người hay nói dối, cho nên khi nói dối trên mặt và toàn thân đều khẩn trương đến đổ mồ hôi, tay siết chặt đôi đũa bởi vì ra mồ hôi mà có chút trơn trượt.
Trong hai người đối diện chỉ có Âu Dương Hạo rõ ràng nhất Lăng Vũ là người không thể nói dối. Âu Dương Hạo hồi tưởng về trước kia, khi Vũ ca ca muốn nói lời dối gạt liền sẽ cúi đầu, không dám nhìn bất luận người nào. Mà hiện tại người ngồi đối diện hắn cũng là dáng vẻ này, cùng tình huống trước kia giống nhau như đúc. Cho nên hắn vừa nhìn liền biết Lăng Vũ đang nói dối. Mà hắn ngồi ở vị trí vừa lúc có thể nhìn thấy bên mặt sáng nay bị đánh của Lăng Vũ.
Khi hắn cẩn thận chú ý biểu tình trên mặt của Lăng Vũ đã mơ hồ phát hiện trên mặt Lăng Vũ có dấu bàn tay.
Khoang đã?!!! Dấu bàn tay?!!!
Âu Dương Hạo bị ý tưởng lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769818/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.