Một tháng sau…
“Tiêu Tiêu, giờ này sao em chưa đi học? Còn nữa Tiểu Hạo, hôm nay không cần đến công ty sao?”
Lăng Vũ sốt ruột sửa sang lại quần áo, hỏi Bách Tiêu cùng Âu Dương Hạo nhàn nhã đứng ở cửa phòng.
Hôm nay chính là thứ hai nha, Tiêu Tiêu không có khả năng không có tiết học!
Mà từ khi Âu Dương Hạo vào ở, Lăng Vũ cũng rõ ràng thân phận của hắn. Tuy rằng hắn đang tuổi đi học, nhưng Âu Dương Hạo đã sớm hoàn thành việc học ở nước ngoài. Sau khi trở về nước, hắn liền tiếp nhận công việc quản lý sản nghiệp của gia đình, trở thành Tổng tài mới của Tập đoàn Âu Dương.
Khi nghe Âu Dương Hạo nói như vậy, trong lòng Lăng Vũ rất là kinh ngạc, sự sùng bái lại bắt đầu tràn lan.
Lăng Vũ biết mình đối với những người ưu tú sẽ phi thường sùng bái. Bất quá cũng không cảm thấy mình như vậy có cái gì không tốt.
Trước mặt là thiếu niên chỉ 17 tuổi, thế nhưng đã rất lợi hại. Cái này làm cho Lăng Vũ có chút líu lưỡi.
Bất quá từ khi Âu Dương Hạo vào ở chung, thì rất ít thấy hắn đến công ty làm việc. Hình như đều là nằm ở trên so pha phòng khách cầm notebook gõ gõ bàn phím cái gì đó.
Tuy rằng hiện tại Âu Dương Hạo cũng đứng ở cửa nhìn, Lăng Vũ cũng không có thấy gì kỳ quái, câu nói kia cũng chỉ là tùy tiện hỏi.
Nhưng mà Bách Tiêu thì không giống. Hắn chính là sinh viên năm nhất. Hiện tại đã sắp 8 giờ, Tiêu Tiêu vẫn mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769798/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.