Trong chiếc xe hơi thời thượng màu đen.
"Vừa rồi là chuyện như thế nào vậy? Thiếu chút nữa đã bị phát hiện. Thấy hắn cùng người khác ở bên nhau không chịu được nên liền xuất kích à. Chính đại quang minh đi tìm hắn, cần gì phải sợ trước sợ sau như vậy chứ? Nếu không muốn để đối phương phát hiện mình, vậy liền che giấu hơi thở cho tốt. Chẳng lẽ không biết độ nhạy cảm của sát thủ rất mạnh sao? Dù hắn có thời điểm ngốc nghếch, nhưng sự nhạy bén cơ bản của sát thủ vẫn có. Đừng xem nhẹ năng lực huấn luyện của tổ chức. Mà nếu không bỏ xuống được, vậy đi cướp người về. Nhìn ngươi tự tra tấn chính mình như vậy, làm người bạn tốt đây nhìn không được."
Trên xe vang lên một giọng nói tức giận, nói giống như phun pháo, nói ra một tràn những câu không vui. Lời nói còn kèm theo sự phẫn nộ vì người bạn tốt bên cạnh không biết cố gắng.
Người bị chất vấn chỉ là mặt không biểu tình, nhìn bên ngoài cửa sổ xe, nhàn nhạt ưu thương chậm rãi vây quanh hắn.
Hàn Mẫn như là đã quen sự trầm mặc này, tiếp tục nói.
"Hắn căn bản không biết là ngươi vì hắn trả giá rất nhiều. Ngươi cứ yên lặng vì hắn trả giá có đáng hay không? Mà đối phương còn không phải cùng người khác thân mật lui tới. Ngươi sao mà cứ như thế. Không thể cho người ta bớt lo gì cả!"
Oán hận nói xong, nhìn đến người bên cạnh vẫn là không phản ứng, Hàn Mẫn cũng liền không tự khiến mình mất mặt.<HunhHn786>
Khi hắn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769796/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.