Bách Tiêu cùng Âu Dương Hạo vẫn luôn giằng co, ở trong vô hình đã thành lập hàng rào phòng thủ chống lại đối thủ phá hư con đường theo đuổi tình yêu của chính mình.
Mà khi mùi thuốc súng sắp tràn ngập gian nhà, cửa phòng vốn đóng chặt đã mở ra.
Hai người đồng thời nhìn về phía cửa phòng vừa mở.
Chỉ chốc lát sau, Lăng Vũ liền chậm rãi từ bên trong đi ra, rồi sau đó đã bị tình cảnh trước mắt làm cho không hiểu ra sao.
Hai đứa nhỏ này làm sao vậy? Tư thế thoạt nhìn là giằng co.
Đối với tình trạng trước mắt, Lăng Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Đối với tính tình hai người này, Lăng Vũ càng vô lực hơn.
Nhìn thấy hai người vẫn luôn lăng lăng nhìn mình, làm Lăng Vũ có chút xấu hổ.
Hành vi vừa rồi của ta xác thật có chút thất thố. Dù gì cũng ở trước mặt hai đứa nhỏ lộ ra cái bộ dạng thất hồn lạc phách, xác thật có chút không thích hợp. Bản thân ta cũng không ít tuổi, còn giống trẻ con tính khí thất thường, lộ ra thần thái bất tình!
Tự nghĩ như vậy, cũng làm Lăng Vũ cảm giác có chút ngượng ngùng, sau đó lộ ra tươi cười an ủi, nói.
"Cái kia, mọi người hẳn là còn chưa có ăn trưa. Hay là chúng ta hiện tại liền đi ra ngoài ăn nhé?"
Lăng Vũ nhẹ nhàng nói, sau đó còn hướng hai người kia đề nghị.
Nghe được Lăng Vũ dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói làm hai người đều thở phào nhẹ nhõm. Sau đó hai người đều ăn ý đáp ứng đề nghị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769794/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.