Nhìn hiệu trưởng rời đi tấm lưng kia tựa hồ có chút run rẩy, Lăng Vũ có chút nghi hoặc, bất quá lại bị một tràn tiếng hoan hô cắt ngang suy nghĩ.
Lăng Vũ nhanh chóng thu hồi tầm mắt, sau đó tập trung nhìn trên đài.
Phát hiện Bách Tiêu giờ phút này đang đứng ở trên đài, lại nhìn nhìn khắp nơi xung quanh, Lăng Vũ đoán rằng hắn đang tìm mình. Lăng Vũ đứng lên, sau đó múa may đôi tay, muốn cho Bách Tiêu chú ý.
Trong chốc lát, Bách Tiêu liền phát hiện Lăng Vũ đứng ở chỗ kia dùng sức múa may đôi tay. Hắn không nghĩ tới Lăng Vũ sẽ đứng xa như vậy.
Bách Tiêu nhìn phương hướng có Lăng Vũ cười cười.
Sau đó người MC giới thiệu đại diện tân sinh viên lên phát biểu.
Mà Lăng Vũ nhìn thấy Bách Tiêu tươi cười, trong lòng càng kích động.
Khi đến Bách Tiêu bắt đầu phát biểu, từ đáy lòng Lăng Vũ đột nhiên toát ra một cảm xúc đầy tự hào.
Nhìn thấy Tiêu Tiêu ở trên đài thần thái sáng chói nói năng lưu loát, sắc mặt không hề lộ ra một chút khẩn trương, chỉ có thong dong bình tĩnh. Nụ cười nhàn nhạt của Tiêu Tiêu làm người ở đây đều hòa tan vào trong đó.
Trong lòng của Lăng Vũ rất là kích động. Bởi vì theo tưởng tượng của Lăng Vũ chỉ cần có thể đứng ở trên đài đối mặt đông đảo người nói chuyện đã là rất ghê gớm.
Bởi vì nếu đổi lại là bản thân Lăng Vũ sẽ thực luống cuống. Chỉ cần nghĩ đến phải đứng ở trước mặt nhiều người nói chuyện, chân sẽ không tự giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769787/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.