Đồng hồ báo 23g, trong một khách sạn.
"Anh, em ngủ không được!"
Bách Tiêu lôi kéo tay Lăng Vũ, giọng nói mang theo ngữ khí có chút làm nũng.
Lăng Vũ thực sự rất mệt, thật sự muốn trực tiếp ngã trên giường ngủ. Lăng Vũ nghe được giọng điệu làm nũng của Bách Tiêu nói ngủ không được, trong lòng rên rỉ.
Đương nhiên em ngủ không được rồi. Buổi chiều ngủ lâu như vậy, hiện tại có thể ngủ mới là lạ!
Mà Lăng Vũ thì không giống Bách Tiêu, một buổi trưa bận rộn xong, sau đó vẫn luôn đứng ở bên cửa sổ nhìn khung cảnh bên ngoài mà hồi ức, không có nghỉ ngơi một chút nào. Rồi lại xảy ra sự tình kia một hồi, toàn thân Lăng Vũ đã bắt đầu mệt đến sắp tan rã.
Không để ý tới Bách Tiêu mang theo ngữ khí làm nũng, Lăng Vũ mặc kệ, lập tức ôm chăn bông lăn trên giường.
Wa! Vẫn là nằm trên giường thoải mái nhất!
Lăng Vũ trong lòng thoải mái cảm thán.
Nhưng mà...
"Anh họ, anh mở mắt ra cho em. Em ngủ không được, hay là chúng ta tâm sự đi!"
A!!! Anh sắp nổi điên! Anh muốn ngủ nha, anh muốn ngủ thôi!
Sau đó Lăng Vũ ai oán nhìn Bách Tiêu nói.
"Tiêu Tiêu, em buông tha cho anh đi, anh thật sự muốn ngủ! Ngáp...!!!"
Lăng Vũ rên rỉ, sau đó tiếp tục nằm ngay đơ trên giường. Cũng mặc kệ Bách Tiêu dùng sức phe phẩy tay, Lăng Vũ trực tiếp ôm chăn bông đi tìm Chu Công nói chuyện phiếm.
Nhìn ai kia không để ý tới mình, trực tiếp ôm chăn bông đi vào giấc mộng, Bách Tiêu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769783/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.