Vừa ra khỏi văn phòng Hiệu trưởng, Lăng Vũ liền vui vẻ lôi kéo Bách Tiêu nói:
"Cảm ơn em, Tiêu Tiêu. Không ngờ tới em có thể giúp anh mọi thứ chu đáo như vậy. Nếu về sau có cần anh hỗ trợ gì thì cứ việc mở miệng, anh sẽ nỗ lực hết sức để giúp em!"
Lăng Vũ thành khẩn nói.
Bách Tiêu nghe được Lăng Vũ nói lời cảm tạ, trong lòng đích xác có chút vui vẻ, bất quá hắn không nói cái gì, chỉ là cười cười, sau đó nắm tay Lăng Vũ đi ra bên ngoài.
Hiện tại Bách Tiêu nắm tay Lăng Vũ càng ngày càng tự nhiên. Mà Lăng Vũ cũng không ý thức được từ sau khi rời xe lửa đến giờ, Bách Tiêu vẫn luôn nắm tay mình dẫn đi.
Dọc theo đường đi, Lăng Vũ đều thực hưng phấn hỏi Bách Tiêu làm như thế nào thi đậu vào trường đại học này? Sao có thể quen biết Hiệu trưởng như vậy?
Bởi vì ở trong ấn tượng của Lăng Vũ, có thể thân thiết cùng Hiệu trưởng hoặc Chủ nhiệm lớp đều là một ít người trong nhà có bối cảnh tốt hoặc là thành tích học tập rất cao.
Mà theo như ký ức của Lăng Vũ, gia cảnh Tiêu Tiêu hoàn toàn không có gì nổi trội. Cô cô hình như cũng chỉ là nhân viên trong một công ty nhỏ. Bất quá đã qua nhiều năm Lăng Vũ không có liên lạc với người trong nhà, cho nên cũng không biết người trong nhà đã có biến hóa như thế nào.
Sau nhiều năm cái gì cũng có khả năng thay đổi.
Nhưng Bách Tiêu có thể quen biết Hiệu trưởng, làm Lăng Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769776/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.