Lần đầu tiên Lâm Mộ Thiên gặp phải loại tình huống này, bị người bắt ở trong toilet thay quần áo trước mặt người khác. Hành động của A Nhạc làm cho nam nhân thật khó hiểu, thấy nam nhân chậm chạp chưa động, A Nhạc buông lỏng tay nam nhân ra, nam nhân lúc này mới có thể xoay người lại nhìn hắn.
“Cậu có ý gì?” Lâm Mộ Thiên cảnh giác nhìn chằm chằm A Nhạc.
“Không có ý gì.” A Nhạc tựa hồ không nghĩ hù dọa nam nhân nữa, vừa rồi phát hiện nam nhân cứng ngắc, hắn còn vui thầm. Bất quá hắn đối với lão nam nhân không có gì hứng thú (:v câu nì có vẻ quen quen nga, nghi a này quá >’’<),hắn tiện tay chỉ chỉ cái túi: “Ông chủ bảo anh đổi nhanh rồi đi ra ngoài, đỡ phải đến lúc đó mọi người chờ anh.”
“Vậy vì sao cậu ấy không tự đến……”
“Anh thật đúng là kỳ quái, ông chủ đi được sao? Bớt vớ vẩn đi, nhanh lên thay quần áo.” A Nhạc ngược lại bắt đầu chê cười nam nhân: “Anh không phải thật sự cho là tôi sẽ đối với anh làm cái gì đó chứ, nếu anh không cởi, tôi có thể thay anh cởi.”
A Nhạc vươn tay hai ba cái liền cởi áo khoác nam nhân, nam nhân muốn gạt tay hắn ra, lại nghe thấy tiếng quát khẽ bất mãn của A Nhạc: “Anh động cái gì mà động, chỉ cởi áo khoác mà thôi, anh cho là cởi sạch anh à, đừng lãng phí thời gian.”
A Nhạc đem quần áo loạn thất bát tao khoác ở trên thân nam nhân, động tác thô lỗ lại cường ngạnh, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283703/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.