Lâm Mộ Thiên bị hành động đột ngột này của Lâm Việt làm sợ tới mức suýt nữa kêu ra tiếng. Tâm y nhảy rất nhanh, Lâm Việt liều lĩnh ôm sát y, như cuồng phong bão táp đoạt lấy đôi môi y. Nam nhân bị động tác thô lỗ của Lâm Việt khiến cho không biết làm sao.
Nam nhân muốn tránh cũng tránh không được, y muốn đẩy cũng đẩy không xong, dưới áp chế cường thế của Lâm Việt, nam nhân cũng chỉ có thể buông tha cho chống cự.
Trên hành lang ngọn đèn rất mờ, ngã rẽ lại là hành lang gấp khúc rất dài. Thiết kế trang viên của Thanh Dương đều rất cổ điển, ngay cả tay vịn hành lang cùng với đèn trang trí đều rất cầu kỳ và tinh mỹ. Dưới ánh đèn u ám, nam nhân xiêm y không chỉnh bị Lâm Việt đặt ở trên tường, da thịt hiển lộ ở bên ngoài, vạt áo cũng bị vén lên cao……
Sao y có thể ở chỗ của Thanh Dương cùng Lâm Việt làm loại chuyện này……
Đáy lòng có giọng nói nào đó đang nhắc nhở nam nhân, nếu bị người ngoài nhìn thấy, danh dự của Lâm Việt sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát. Hai tay nam nhân để ở ngực Lâm Việt, đầu ngón tay y chạm vào khuôn ngực ấm áp của Lâm Việt, nhiệt độ quen thuộc kia làm cho đáy mắt nam nhân nổi lên gợn sóng mỏng manh.
Lâm Việt nhận thấy được nam nhân không nhúc nhích, động tác của hắn cũng chậm lại, nhẹ đi rất nhiều. Nhưng nam nhân thủy chung cũng chưa có phản ứng, điều này làm cho Lâm Việt thất vọng mất đi hứng thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283697/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.