Ánh sáng trong phòng không rõ, chỉ có thể nương ánh trăng mờ ảo thấy rõ cảnh vật chung quanh. Lâm Mộ Thiên bị ánh mắt ôn nhu như nước của Thư Diệu làm cho có chút không được tự nhiên, nam nhân muốn mặc kéo áo lại, lại bị Thư Diệu ngăn lại.
“Đừng như vậy, ngày mai cậu còn phải công tác, đêm nay cần nghỉ ngơi cho tốt, không thích hợp……” Nam nhân còn chưa nói xong, một bóng đen liền đè qua, nháy mắt đôi môi bị khoá chặt. Nam nhân nhẹ nhàng “uhm” một tiếng, Thư Diệu thuận thế liền làm sâu sắc nụ hôn ôn nhu này.
Áo nam nhân rơi xuống trên mặt đất, toàn thân cao thấp chỉ còn lại một cái quần lót trên người. Hai tay Thư Diệu ôm lấy nam nhân, cả người nam nhân cơ hồ đều dán lên người Thư Diệu. Hai người gắt gao dán vào nhau, nhiệt độ từ thân thể truyền lại làm cho nam nhân có vài phần lưu luyến, y đẩy không ra nụ hôn ôn nhu của Thư Diệu.
Không thể lảng tránh ôn nhu, vậy đành phải nhận.
Đôi môi Thư Diệu mềm nhẹ hôn môi nam nhân, nhấm nháp đầu lưỡi khẽ run của nam nhân, một bàn tay hắn vuốt ve bụng y, một bàn tay đụng tới biên quần lót của y, chậm rãi cởi ra quần lót còn sót lại. Bàn tay ôn nhu của Thư Diệu phủ lên vật mềm mại giữa hai chân nam nhân, nháy mắt kia, hai chân nam nhân mềm nhũn. Hắn ôm thắt lưng nam nhân, đem nam nhân gần như lộ ra trọn vẹn đặt ở trên sô pha.
Nam nhân bị nụ hôn nhu hòa khiến cho toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283661/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.