Lâm Mộ Thiên do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nhận lời mời. Y theo Thanh Dương xuyên qua đám người, đi vào quán cà phê phong cảnh tao nhã, nhưng y không muốn uống cà phê. Thanh Dương tựa hồ hiểu ý y nên đã thay y gọi một ly trà, hai người ngồi đối diện nhau, Thanh Dương có vẻ thoải mái lại tự nhiên, mà nam nhân lại có vẻ câu nệ.
Thanh Dương chậm rãi bưng tách trà, chậm rãi uống một ngụm mới giương mắt nhìn về phía nam nhân ngồi ở đối diện: “Gần đây anh thế nào, có thuận lợi không?”
“Tôi cũng ổn” Lâm Mộ Thiên có chút chần chờ gật gật đầu.
“Lần trước đưa anh trở về sau đã không cùng anh liên hệ, bởi vì gần đây đang bận chuyện du thuyền mới, không tiện tìm anh.” Thanh Dương buông tách trà xuống, hắn lười biếng mà phối hợp. Phát hiện nam nhân tựa hồ có chút khẩn trương, hắn nhìn nam nhân trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng, “Không biết cuối tuần anh có thời gian hay không?”
“Có việc?” Nam nhân hỏi lại Thanh Dương, không biết vì sao khi đối mặt Thanh Dương, y luôn khó có thể khống chế tâm tình của mình. Cũng giống như bây giờ, trong lòng y khẩn trương, tim đập rất nhanh, thậm chí y lo lắng mình không cẩn thận đánh nghiêng tách trà.
“Tôi muốn đi tái khám.”
Y nín thở, ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Dương, khẩn trương hỏi: “Thân thể của cậu ra xảy ra vấn đề gì à? Chẳng lẽ là…… Chẳng lẽ là…… Lần trước……” Nam nhân có chút khó mở miệng, trong lòng tràn ngập lo lắng. Y cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283636/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.