Tình ái cũng không thể làm tâm linh được phóng thích, khi hai người làm xong tựa vào nhau thở dốc, tâm cùng tâm kề sát. Xúc động kỳ diệu kia tựa hồ dẫn dắt cảm xúc thay đổi, làm cho giữa hai người có thể càng rõ ràng cảm giác sự tồn tại của đối phương. Sự trao đổi hơi thở trong không gian yên tĩnh này, so với việc trao đổi cảm giác mãnh liệt càng khiến nam nhân cảm thấy thoải mái hơn.
“Anh hai, anh biết không……” Lâm Việt mệt mỏi ôm thân thể nam nhân, tựa đầu vào trên người nam nhân nhẹ giọng nói với y: “Em rất thích cùng anh ở riêng một chỗ, em không hy vọng người khác chen chân vào giữa chúng ta, em không muốn cùng người khác chia xẻ anh. Anh là anh trai em, chúng ta vốn chung một dòng máu.”
Kỳ thật Lâm Việt không cam lòng, hắn cảm thấy mình có ưu thế ở bên cạnh nam nhân, nhưng trước đó thế lực hắn không mạnh, cho dù có được nam nhân cũng không có biện pháp bảo vệ y. Tuy giờ hắn nuốt công ty Thư Diệu, nhưng bên cạnh nam nhân còn có rất nhiều chướng ngại chưa có diệt trừ, hắn cảm thấy mình thật vất vả. Hơn nữa nam nhân cũng không tỏ thái độ, hắn cũng vô pháp tính được mình còn có thể chống đỡ bao lâu.
“ Ừ……” Nam nhân nhẹ nhàng đáp, y cảm giác được Lâm Việt ôm sát y, tựa hồ đang khẩn trương sợ y biến mất, y chỉ có thể an ủi vỗ về hắn: “Cậu đi ngủ sớm một chút đi, gần đây công ty cậu bận, đừng nghĩ nhiều quá. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283625/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.