Y đi rất gấp, suy nghĩ lại hỗn loạn, Nhiên Nghị vốn muốn y đi tới thác nước bên kia chờ, nhưng hiện tại y đã đi lạc mất, y cũng không biết rốt cuộc mình đã đi bao lâu rồi.
Thẳng đến khi……
Nhiên Nghị người đầy máu đứng ở trước mặt y, Nhiên Nghị một tay đỡ thân cây, thở hồng hộc nhìn y. Trên quần áo Nhiên Nghị có vết máu đỏ sẫm, hai tròng mắt rét lạnh như một đôi băng phách gắt gao nhìn chằm chằm y vẻ mặt kích động.
“Cậu…… Cậu……” Lâm Mộ Thiên cũng không mở miệng được, y ngơ ngác nhìn Nhiên Nghị, ngay cả ngón tay cũng đang run rẩy.
“Tôi không phải bảo anh ở bên kia chờ tôi sao, anh chạy loạn làm gì?” Nhiên Nghị chậm rãi bức y lui về sau, bức y tựa vào đại thụ. Y cảm thấy Nhiên Nghị giờ phút này thật đáng sợ, bỗng y nghe Nhiên Nghị dùng giọng nói ôn hoà, cũng coi như không phải chất vấn hỏi y: “Anh muốn chạy trốn?”
“Không.” Lâm Mộ Thiên lắc đầu, sau đó khẩn trương hỏi hắn, “Hai người kia đâu? Cậu đem bọn họ làm sao rồi? Bọn họ……” Y quả thực không dám hỏi tiếp nữa vì y ngửi thấy trên người Nhiên Nghị có cỗ hơi thở máu tanh khiến y không dám đoán lung tung.
“Lão tình nhân của anh ra giá ba triệu mua mạng của tôi, hắn đối với anh thật đúng là tốt, vì anh, hắn còn dám làm như vậy với tôi.” Nhiên Nghị bắt lấy hai cổ tay y. Nhiên Nghị mỗi lần nói một chữ thì dựa vào y gần thêm một chút, thẳng đến khi đôi môi luôn thổt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283601/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.