Thư Diệu đứng dậy, buộc lại áo ngủ rồi đi qua mở cửa, thân thể Lâm Mộ Thiên xụi lơ, chậm rãi từ trên sô pha ngồi dậy lượm quần lên. Nhưng lúc này, Lâm Việt lại kéo y về lại sô pha, làm cho hai chân y mở thật rộng hướng về phía mình. (=.,=)
Vì sô pha được đặt đưa lưng về phía cửa ra vào, cho nên từ bên ngoài nhìn vào, căn bản không biết hai người đang làm gì, càng không cần lo lắng sẽ bị người khác thấy.
“Lâm Việt, cậu……” Lâm Mộ Thiên khẩn trương bắt lấy cái tay đang vuốt ve đùi y của Lâm Việt, hiện tại hai chân y đang mở ra bị Lâm Việt nhìn kỹ.
“Anh hai, anh đừng động, em thay anh lau khô. Tinh dịch đều chảy ra rồi, sẽ dơ quần áo của anh.” Động tác Lâm Việt tao nhã thay y lau khô nhiệt dịch mà Thư Diệu lưu lại, để cam đoan hoàn toàn sạch sẽ, Lâm Việt thế nhưng đưa ngón tay tiến vào huyệt khẩu khẽ nhếch kia, xâm nhập vệ sinh bên trong cho y.
“Lâm Việt, cậu không cần đối với tôi như vậy.” Lâm Mộ Thiên ảo não nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt Lâm Việt. Y không muốn như vậy, nhưng lại không có cách nào, thật sự không có cách nào phản kháng hoặc là cự tuyệt.
Động tác trên tay Lâm Việt không có ngừng, ngón tay chậm rãi xoay tròn vận động, Lâm Việt cứ như vậy gần gũi nhìn chăm chú vào khuôn mặt ửng hồng của y. Hô hấp rất gần, khoảng cách hai người rất gần, gần đến mức sắp hôn lên môi đối phương, mà giờ phút này, Lâm Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283580/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.