Một đôi tay từ phía sau vòng lên ôm lấy nam nhân, bên tai truyền đến tiếng cười quen thuộc: "Một mình ở trong đây đâu phải không có người trò chuyện chứ, tôi vừa rồi thấy anh đi cùng Thư Diệu, anh đến nơi này là tìm tôi sao?" Lỗ tai nam nhân bị đối phương phả nhiệt khí biến thành đỏ bừng.
Không cần phải nói nam nhân cũng biết là Vĩnh Trình, thanh âm này hắn nghe được rất nhiều, chết cũng không quên được.
"Đây là bên ngoài."Nam nhân nhẹ nhàng mà đẩy tay hắn ra, xoay người đối mặt hắn: "Cậu không cần như vậy, bị người nhìn thấy ảnh hưởng không tốt."
Vĩnh Trình trước sau vẫn đẹp trai như vậy, vẻ anh tuấn không hề thiếu đi chút nào, miệng anh nhếch lên, đắc ý nói: "Thấy tốt lắm, như vậy tôi liền nói cho bọn họ anh là của tôi." Vĩnh Trình vừa lòng cười, rất nhanh dùng miệng mình bao lấy đôi môi nam nhân.
Nhìn đến nam nhân kinh ngạc mở to hai mắt, Vĩnh Trình ôm thắt lưng nam nhân, ái muội đẩy vài cái: "Vợ anh đi toilet, không trở về nhanh đâu, hơn nữa nơi này lại không có ai, không bằng chúng ta...."
Nam nhân biết Vĩnh Trình lại muốn làm, nhưng hắn vẫn nói: "Không được."
"Vì sao?"
"Nơi này không được, đây là nơi công cộng, cậu..."
Dưới khuyên bảo bằng mọi cách của nam nhân, Vĩnh Trình cùng nam nhân trao đổi điều kiện, đòi cả một đêm nay của nam nhân, ở nơi công cộng này, Vĩnh Trình nhiều lắm cũng chỉ hôn nam nhân vài cái, không có thật sự làm.
Trước khi rời đi hội trường, Vĩnh Trình trước đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283507/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.