Vĩnh Trình ở trong nhà nam nhân hơn nửa năm, cũng chưa bao giờ ra ngoài tìm việc làm, anh đã xem bộ dáng nam nhân mệt mỏi của nam nhân mỗi ngày đến chán, nam nhân không kiêng kị nói cho Vĩnh Trình, bản thân đi làm ở công trường của Thư Diệu, gần đây công trường thay đổi chỗ, ở địa phương mới khơi công, bởi vì Thư Diệu cho hắn hai lần tiền lương, nam nhân cảm thấy không tồi, liền tiếp tục làm.
Vĩnh Trình nhìn đống đồ trên sô pha, phiền chán nhướng mày, trong trí nhớ của anh bình thường chỉ có đàn ông chạy theo đàn bà mới bỏ ra một số tiền để theo đuổi, hơn nữa nam nhân mỗi lần mang về đều là những quần áo cao cấp.
"Tiền lương tháng này của anh đã phát rồi sao?" Vĩnh Trình trong lòng cực kỳ khó chịu khi nam nhân mang về mấy thứ này, quả nhiên toàn bộ đều là hàng hiệu, vẻ mặt hờn giận ngẩng đầu, nhìn về phía nam nhân, bất mãn nói: "Cần chút tiền xài, tôi không có tiền." Anh cho dù có tiền, cũng không mang ra, anh muốn xem bộ dáng nam nhân liều mạng kiếm tiền vì mình, kia mới gọi là thích.
Nam nhân cố hết sức lấy ra những đồng tiền lẻ còn sót lại từ trong túi, không hề nghi ngờ việc bị Vĩnh Trình chỉ trích, nam nhân cũng không có cách nào, hắn chỉ có chút tiền ấy, hắn cũng thửu muốn thuyết phục Vĩnh Trình, để Vĩnh Trình đi ra ngoài làm việc, ít nhất không cần mỗi ngày ở nhà không có việc gì làm. Nhưng, mỗi lần Vĩnh Trình đều dùng những lời "ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283471/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.