Hắn còn đang suy nghĩ, nếu mất việc, kia về sau phải sống thế nào, như thế nào nuôi vợ mình, hắn về sau sẽ phải đối mặt với rất nhiều vấn đề tiền bạc.
Thất nghiệp thì nam nhân coi như chân chính ngã vào đáy cốc....
Nếu Lâm Việt không mở miệng, hắn phỏng chừng đã biết cuộc đời này không ngóc đầu lên nổi.
Một bên là nguy cơ bị mất việc, một bên là nỗi sợ phải đối mặt với ác ma này, hắn xuất thần nhìn phong cảnh ven đường, trong lòng cũng mờ mịt hỗn loạn đến cực điểm.
Trước khi xuống xe, Lâm Việt đột nhiên mở miệng hỏi Lâm Mộ Thiên.
"Anh thích làm ngôi sao à?" Hai tròng mắt Lâm Việt nhìn chằm chằm Lâm Mộ Thiên, tuy rằng chỉ ngắn ngủ vài giây, cũng khiến Lâm Mộ Thiên cảm giác được run rẩy trong lòng.
"Tôi...."
"Xem ra anh cũng không phải thực thích làm thần tượng, anh ngày đó đến tìm tôi, không phải là việc này sao?"
"Kỳ thật..." Kỳ thật Lâm Mộ Thiên cũng không thích làm thần tượng gì hết, hắn lúc đầu tiến vào giới giải trí cũn là do ba ba thiếu tiền Vĩnh Trình, là đứa con "duy nhất" của ba ba, tất yếu phải có trách nhiệm gánh lấy khoản nợ này, hắn tiến vào giới giải trí cũng là do Vĩnh Trình yêu cầu, khi đó Vĩnh Trình là muốn hắn thay công ty kiếm tiền trả nợ.
Nam nhân bản thân cũng không thích mấy công việc công chúng này, nhưng do cuộc sống ép buộc, hắn không thể lựa chọn được con đường phía trước, cho nên công việc thần tượng này trước mắt mà nói là rất trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283452/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.