Chương trước
Chương sau
Bận rộn xong cũng sắp ba giờ.
Nhìn lại bên ngoài căn bản là chẳng có chiếc xe nào, loại tình huống này thực là phiền toái.
"Lâm Việt, quần áo của ta dơ hết cả rồi, ngươi cho mượn một bộ, ta ngày mai sẽ giặt trả lại." Hắn lên lầu, ởtrong phòng Lâm Việt tìm vài món quần áo sạch sẽ cho mình, hoàn lễ đối với kẻ say rượu kia nói.
Vì không đánh thức Lâm Việt, hắn cầm quần áo, chạy đến phòng tắm riêng dưới lầu mà thay, tùy tiện tắm qua loa, nhưng vị chua trên người căn bản không có cách nào bay hơi hết.
Lâm Việt hôm nay uống rất nhiều....
Lâm Mộ Thiên thấy đáng tiếc, hôm nay phí cả ngày, hắn cảm thấy được Lâm Việt tựa hồ căn bản là không muốn cùng hắn bàn công việc, có lẽ Lâm Việt gần đây quá bận rộn, giống như giảm biên chế công ty, hay việc nhỏ của các ngôi sao, ông chủ hẳn là cũng không thể không hỏi qua. 
Hắn tắm rửa xong liền ra khỏi phòng tắm, trong phòng khách không có ánh đèn, ánh trắng xuyên thấu qua cửa sổ, nâập vào phòng khách, ánh mắt dần thích ứng với bóng đêm liền nương ánh trăng nhìn rõ bốn phía, không đến mức làm hắn ngã khi lên lầu.
Reng reng reng....
Điện thoại trong phòng khách vang lên....
Hắn thực không muốn tiếp điện thoại trên lầu, chính là điện thoại không ngừng vàng, hắn đành tiếp nhận điện thoại qua máy nội bộ, đem điện thoại đặt ở bên tai.
"Ơ.... Xin hỏi có phải là Lâm Việt không? Tôi tôi tôi.... không thấy Lâm Mộ Thiên, xin hỏi.... xin hỏi anh ấy có ở chỗ cậu không....?" Một giọng nữ quen thuộc bên đầu kia điện thoại truyền đến, Lâm Mộ Thiên lập tức nhận ra chủ nhân giọng nói này, chính là vợ của hắn!
Tâm Nghi!"
"Là anh, Lâm Mộ Thiên, đây."
Đối phương hiển nhiên sửng óốt.
"Đã trễ thế này, anh sao lại.... sao không về nhà? Hại em lo lắng." Vợ hắn có chút sốt ruột, nói lắp đến kịch liệt.
"Anh giờ đang trong khu biệt thự phía Bắc, cậu ta uống rượu, anh dìu cậu ta về, hiện tại bên ngoài không có xe, đêm nay sẽ không trỏe lại, em hãy đi nghỉ trước đi."
"Thật vậy sao?" Thanh âm của vợ hắn sao lại nghe giống như có vẻ hưng phấn, ngay cả nói chuyện cũng lưu loát.
"Thật."
Là hắn hiểu lầm sao?
Vợ hắn sao lại tuyệt đối rất hưng phấn, chẳng lẽ hắn không trở về nhà, vợ hắn ngược lại lại cao hứng.
Lâm Mộ Thiên cắt điện thoại, lúc này mới phát hiện di động còn trong phòng, hồi tưởng lúc dìu Lâm Việt len giường, khó tránh Tâm Nghi gọi đến đây.
Có được sự quan tâm của vợ, trong lòng Lâm Mộ Thiên cũng không kích động gì lắm, có lẽ là do thói quen bình thản, không biểu lộ nhiều, hắn cùng Tâm Nghi cũng chỉ mới kết hôn, trừ bỏ đêm hắn uống rượu, hai người giống như trải qua một cuộc óống bình thường, cùng nhau đạt đến đồng ý, cuộc sống kết hôn "quỷ dị" này, trong lòng hai người lại có vẻ thực bình thường.
Bọn họ không giống như đôi phu thê bình thường có thể đi hưởng tuần trăng mật, hắn là ngôi sao, đi đến đâu cũng có người biết, có paparazzi, nên hắn cho rằng vợ hắn đã hy sinh rất nhiều vì hắn....
Lâm Mộ Thiên quay đầu lại tìm di động, đi vào phòng Lâm Việt, Lâm Việt còn ngủ ở trên giường, Lâm Mộ Thiên tự mình tìm, tìm vài vòng liền phát hiện nó nằm ở trên giường....
Hắn đưa tay bỏ vào trong túi tiền, trong bóng đêm, hắn không cẩn thận bị thứ gì đó vấp vào ngã sấp xuống giường.
Trời ạ!"
Bị đụng vào đau quá!
Lâm Mộ Thiên thiếu chút nữa kêu đau ra tiếng, chỉ có thể nén đau, từ trên mặt đất run rẩy đứng dậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.