"Lần sau em đừng một mình đi ra ngoài, con gái một mình xuất môn rất nguy hiểm." Lâm Mộ Thiên quan tâm dặn dò Tâm Nghi, hắn kỳ thật là lo lắng Tâm Nghi ở một mình với Vĩnh Trình, không biết vì cái gì, hắn luôn sợ Vĩnh Trình, có lẽ bởi vì là chủ nợ của hắn, cho nên hắn lo lắng, Vĩnh Trình tâm huyết dâng trào, vì muốn trả thừ hắn, mà xúc phạm Tâm Nghi.
"Đúng là người già, thật buồn nôn." Nhiên Nghị ở đối diện kêu to.
Mà gương mặt Thư Diệu cũng không có biểu tình gì, chỉ tự mình uống bia.
Vĩnh Trình gỡ kính mát xuống, nhìn về phía Lâm Mộ Thiên, giống như đang coi phim hài: "Anh có thấy mình ngu ngốc không, sắc lang cũng không có đi lại lúc này đâu, tôi thấy anh xem phim nhiều rồi đó, đến mức óc cũng bị hỏng nặng rồi."
Lâm Mộ Thiên mím chặt môi, không biết trả lời thế nào, hắn căn bản là không thể an tâm, không có cách nào im lặng ngồi bên Vĩnh Trình, đừng nói là cùng Vĩnh Trình ngồi ăn cơm vừa nói vừa cười, hắn hiện tại ngay cả một câu cãi lại, cũng không được.
Vĩnh Trình là chủ nợ của hắn...
Lo lắng thái quá của Lâm Mộ Thiên khiến mọi người bật cười, Tâm Nghi cũng không để ý nở nụ cười, vô cùng thân thiết níu lấy tay Lâm Mộ Thiên.
"Các cậu... cũng đừng cười Lâm Mộ Thiên, anh ấy.... anh ấy cũng là muốn tốt cho tôi thôi...." Tâm Nghi lắp bắp giải thích, tỏ vẻ hiểu rõ lo lắng của hắn.
Không biết do uống nhiều hay không, hai má Lâm Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283426/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.