Đối mặt với vấn đề của Lâm Việt, hắn chỉ có thể lắc đầu.
"Lâm Việt, bên kia của cậu là cái âm thanh gì thế?" Đầu kia điện thoại, thanh âm của nhn trở nên có chút cảnh giác.
"Không có việc gì...."
"Rõ ràng nghe thấy được...."
Lâm Việt kéo ngăn kéo ra, nặng nề đóng cửa, cố ý tạo ra thanh âm đi ra cửa.
"Đại thúc đi rồi?"
"Ừm, anh ấy về phòng mình rồi." Lâm Việt vừa bình tĩnh trả lời, vừa nhanh chóng nhìn chằm chằm nam nhân dưới thân, trên mặt Lâm Việt lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.
Lâm Mộ Thiên nghiêng đầu, không muốn lại nhìn thấy vẻ mặt đó của Lâm Việt....
"Tôi quên nói cho cậu, thời gian gần đây lôi thôi lắm, phóng viên giám sát ghê lắm, cậu tốt nhất đừng đem con gái vào nhà trọ, nếu Lâm Mộ Thiên biết, anh ta lại lải nhải..." Đầu kia điện thoại của nhn vang lên tiếng cười trêu ghẹo, có thể tượng tượng được bộ dạng cợt nhả của y, "Nếu thật muốn mang về, nhớ rõ làm xong thì phải thu thập sạch sẽ."
Lời nói của nhn, khiến Lâm Mộ Thiên hoảng hốt.
Hắn cho tới bây giờ cũng không biết, nhn lại có thể dễ dàng nói ra loại chuyện này, nhn mới mười tám tuổi! Nhưng tựa hộ so với hắn gã đàn ông ba mươi tuổi, còn hiểu được nhiều hơn!
Hắn đột nhiên cảm thấy bản thân tựa hồ cho tới bây giờ cũng chưa chân chính hiểu biết quá bạn nhóm của mình.
Lâm Việt phát hiện hắn thất thần, liền nặng nề hôn hắn vài cái, mới rời đi đôi môi của hắn. Mà đầu kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283423/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.