George?!
Người kia là George?!
Hướng Nam sửng sốt.
“Không đúng!” Hướng Nam không tin, lớn tiếng kêu: “Anh ta trông rất trẻ trung!”
Trẻ trung…
Thường Triết khinh bỉ Hướng Nam: “Già hơn anh.”
Hướng Nam: Hãn
Thế nhưng y vui mừng.
“Không sao rồi?! Cậu không sao rồi?!”
Hướng Nam kích động nâng khuôn mặt đẹp đẽ của Thường Triết lên
Thường Triết mặt mũi lạnh tanh, kéo tay Hướng Nam xuống rồi trực tiếp nằm ngủ.
Hướng Nam không cho y ngủ.
Hướng Nam cảm thấy nên tiếp tục cố gắng, kéo y, muốn y nói thêm nhiều hơn nữa.
Thế nhưng không ngờ, lúc này, cánh cửa bị Trình Nam gõ thật mạnh
“Có người tìm!”
Ai?
Hướng Nam tưởng là nhà họ Thường cho người tới đón bọn họ, nhíu mày mở cửa: “Không phải đã bảo cho tôi chút thời gian suy nghĩ rồi….”
“…. Sao?” Hướng Nam nhìn rõ người đứng trước cửa phòng là ai thì ngây người.
“Cô…..”
“Thiếu Kiệt ốm rồi.” Tiêu Tiêu sắc mặt nghiêm trọng, sợ Hướng Nam không tin còn nghiêm túc lặp lại một lần nữa: “Thật sự ốm rồi.”
Hướng Nam nhìn Trình Nam, có chút bất ngờ.
Hướng Nam theo Tiêu Tiêu tới bệnh viện.
Trên đường đi, Tiêu Tiêu cho Hướng Nam biết chuyện sau khi Thiếu Kiệt gặp y liền một mực sốt cao không giảm.
“Bắt đầu từ tối qua lúc anh ấy về nhà, bọn tôi dùng đủ mọi cách nhưng cho tới hiện tại anh ấy với cứ mê mê tỉnh tỉnh, không ngừng nói mớ.”
Hướng Nam đau lòng, cũng thấy sốt ruột.
Vì sao sáng nay lúc ông Đồ tới y lại không tin ông cơ chứ.
Hướng Nam nghĩ vậy, trong lòng liền thấy ấy náy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284353/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.