Lúc Hướng Nam thức dậy vẫn còn khá sớm. Y mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy bóng người đứng trước giường thì giật mình.
“Cậu… đến từ lúc nào vậy?”
Thường Triết không trả lời câu hỏi của Hướng Nam. Y lạnh lùng nhìn hai người nằm trên giường, lạnh lẽo hỏi Hướng Nam: “Mấy vết thương của anh ổn hết cả rồi?”
Thường Triết không phải đồ ngu. Y đương nhiên sẽ không ngây thơ tin rằng mối quan hệ giữa Hướng Nam và Cao Hách có bao phần trong sạch.
Thế nhưng cảm giác chấn động khi biết chuyện khác với lúc nhìn thấy tận mắt. Giây phút mở cửa nhìn vào, y thiếu chút nữa xông vào trực tiếp lật tung cái giường đó lên.
Hướng Nam không nói gì.
Làm cũng đã làm rồi, sự thực bày ra trước mắt. Thường Triết sớm đã biết chuyện của y, Hướng Nam cũng không mơ mộng xa vời chuyện Thường Triết có thể nhìn y bằng ánh mắt yêu thương trìu mến.
Hướng Nam cầm bộ quần áo bên cạnh mặc vào, đi vào trong phòng tắm rửa mặt chải đầu.
Thường Triết cũng theo vào phòng tắm, đứng sau lưng Hướng Nam, nhìn chằm chằm khuôn mặt phản chiếu lại trong gương của Hướng Nam một hồi lâu.
Cuối cùng, sắc mặt y hòa hoãn trở lại, đi về trước lấy tay xoa lên thắt lưng Hướng Nam, hỏi: “Có thể sớm ra viện anh vui không?”
Hướng Nam đang rửa ráy cho bản thân thì khựng lại.
Hướng Nam ngước mắt lên nhìn Thường Triết trong gương.
Mồm y toàn kem đánh răng, không nói lời nào.
Tay Thường Triết chuyển về trước bụng Hướng Nam, dùng lực đẩy, để lưng Hướng Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284290/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.