Cuộc cãi vã kết thúc khi Hướng Nam đuổi người, dập cửa, khóa trái cửa lại.
Cao Hách thấy người hóng chuyện quá nhiều, trực tiếp kéo Thường Triết rời đi. Thường Triết giận dữ vô cùng, hất tay hắn ra, định xông tới đập cửa nhưng bị Cao Hách ngăn lại.
“Cậu đừng làm ầm nữa. Cậu có tin lần tới cậu tới tìm sẽ không thấy anh ấy nữa không?”
Thường Triết nhíu mày, nói về phía cửa phòng Hướng Nam: “Chỉ là một lão già mà thôi. Nếu tôi muốn chỉ cần ngoắc tay thiếu gì người dạng chân chờ tôi chứ? Tham gì ông ta, đàn ông của ông ta đầy cả đường rồi!”
Thường Triết nói thực to. Hướng Nam tựa lưng cạnh cửa nghe thấy, tim như bị ai đó xé thành trăm mảnh.
Hướng Nam không biết mình phải làm gì mới có thể thoát khỏi nhóm người này.
Y cảm thấy bản thân thực bẩn thỉu.
Y cảm thấy bản thân thực *** đãng.
Y trượt theo cánh cửa khụy xuống nền đất.
Muốn khóc mà khóc không nổi.
Y ôm chặt lấy đầu mình, siết lấy áo, dùng hết sức cắn cánh tay mình.
Y cảm thấy rất đau…
Thật sự…
Rất đau….
Nhà họ Cao.
“Hôm nay là ngày gì mà cả nhà đều ở đây vậy?”
Cao Hách đi vào phòng ăn, nhìn thấy mọi người đều có mặt kể cả Lena, liền nói: “Vừa hay.”
Cao Hách lôi chiếc hộp ra đặt lên bàn đẩy về phía Lena: “Cái này tặng chị.”
Cao Hạo nhìn chiếc hộp kia thì ngây người.
Hắn nhìn chằm chằm về phía Cao Hách. Cao Hách quay lại mỉm cười với hắn, đưa tay ra hiệu với Lena: “Xem xem có thích không.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284287/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.