Thực ra Thường Triết không biết, Hướng Nam không có đi đâu xa.
Hướng Nam cầm chìa khóa phòng trọ lẻ loi ngồi một lúc lâu ở chỗ buổi sáng mình nằm tạm.
Cuối cùng, y đột nhiên nhớ ra căn phòng ký túc nhân viên ở trường học của mình.
Dù sao chìa khóa chỗ đấy ở trong tay mình, ngày mai phải làm ca chiều, thời gian không gấp gáp, vậy sao không ngủ tạm ở đó một đêm?
Hướng Nam nghĩ vậy, quyết định xong liền đứng dậy đi về phía bến xe buýt gần đấy.
Y vừa đi từ chỗ đất trống ra ngoài vỉa hè, độ nhiên có một chiếc xe màu xanh lam dừng lại bên cạnh bấm còi inh ỏi về phía y. Hướng Nam quay đầu lại nhìn, thấy Cao Hách từ trong xe ló đầu ra, liền có chút ngẩn người.
Hướng Nam quay người tiến lại.
Y hỏi Cao Hách: “Sao cậu còn chưa đi?”
“Nếu không phải về trường, anh đồng ý đi với tôi không?”
Kỳ thực không phải Cao Hách chưa đi.
Hắn sau khi gọi điện cho Thường Triết, liền giận dữ lái xe rời đi.
Thế nhưng đi một đoạn, cơn tức của hắn không sao giảm bớt.
Thế nên hắn lại quay đầu xe đi đến đây.
Hắn đi đến dưới khu nhà trọ của Hướng Nam, vừa định tìm một chỗ đỗ xe thì thấy Hướng Nam lao ra.
Hắn đang thấy kỳ quái, không ngờ, lại thấy Thường Triết hoảng hốt chạy theo gọi người.
Có chuyện gì vậy?
Lúc này nhìn Thường Triết chạy về hướng ngược lại với Hướng Nam, xe Cao Hách bảo bối cũng không dừng nữa.
Hắn xoay vô-lăng, lái về phía Hướng Nam đã chạy.
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284267/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.