Dù sao cũng đã thỏa thuận xong xuôi, đám sói con lập tức chuẩn bị làm việc.
Bọn họ cầm nguyên vật liệu làm sủi cảo từ trong phòng bếp mang ra chỗ phòng ăn. (phòng ăn: kiểu dining room của bên Tây ý)
Mọi người tụm thành một nhóm vây quanh bàn, nhìn chằm chằm một lúc lâu, Thiếu Kiệt bảo bối hỏi Cao Hách bảo bối: “Bước đầu tiên chúng ta nên làm là gì?”
“Bước đầu tiên…” Cao Hách bảo bối suy nghĩ, trán nhăn lại, hỏi, “Xu đâu?”
“A?” Thiếu Kiệt bảo bối lục lọi khắp người một lượt, ngoài một đống tiền giấy cùng thẻ ngân hàng, không có đồng xu nào.
Thiếu Kiệt bảo bối hỏi Trình Nam bảo bối: “Tiền xu?”
“A?” Trình Nam bảo bối cũng sờ soạng túi quần mình, lại hỏi Thường Triết bảo bối: “Có xu không?”
Nghe vậy, phản ứng đầu tiên của Thường Triết bảo bối là nhìn xuống dưới.
Muốn tiền không có, muốn khăn lông thì có một cái.
Thường Triết bảo bối nhíu mày, ngẩng đầu: “Ánh mắt cậu là có ý gì? Cậu nhìn trên người tôi có chỗ nào để nhút tiền xu sao?”
Thiếu Kiệt bảo bối đưa thẻ ngân hàng đến trước mặt Thường Triết, y nhìn một cái: “M nó! Cậu định thật sự cứu tế cho tôi sao?”
“Chẳng qua…” Thường Triết bảo bối giống như nhớ ra, hỏi mấy người bên cạnh: “Trong ví chúng ta từng bao giờ có tiền xu sao?”
Ngoài Mạc Dương ra, bọn họ đều là vua quẹt thẻ nếu không có siêu thị sẽ chết đói, thế nên, không hẹn mà cùng lắc đầu.
Mạc Dương đứng bên cạnh nhìn không nói gì kêu “Ôi” một tiếng. Gã nói: “Mấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284256/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.