Hướng Nam hoàn toàn không nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt Mạc Dương.
Y vẫn luôn cúi đầu, nhìn bàn tay bị thương của mình, nói: “Tôi muốn về đây làm việc, dọn vào ở phòng 305 nhà A thì sẽ tiện hơn, thế nên…”
“Ngày mai nếu cậu rảnh, có thể mang hành lý của tôi đến đây được không?”
Hướng Nam nói rồi, chờ mãi không thấy Mạc Dương trả lời. Y ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện sắc mặt Mạc Dương thay đổi.
Hướng Nam nhíu mày, hỏi gã: “Cậu làm sao vậy?”
Mạc Dương ôm lấy y. Gã nhỏ giọng nói: “Không dọn ra khỏi chỗ em có được không? Em mỗi ngày đều có thế đưa anh đi làm.”
“Như vậy rất phiền phức.” Hướng Nam lắc đầu, hỏi gã: “Ngày mai cậu mang hành lý đến cho tôi, được không?”
Mạc Dương không đáp lời y, mà lại hỏi: “Anh còn nhớ mai là ngày gì không?”
Hướng Nam còn thật sự đứng suy nghĩ.
Mạc Dương ở bên tai Hướng Nam nói ra một ngày, y liền khẽ ngẩn người.
Mạc Dương bật cười.
Sinh nhật hàng năm của Hướng Nam đều là nhờ Mạc Dương nhắc y.
Vào hôm sinh nhật của Hướng Nam, Mạc Dương vốn định đợi đến 12 giờ đêm mang đến cho y một niềm vui bất ngờ. Thế nhưng, hiện tại Hướng Nam lại không muốn về chỗ nhà gã. Gã chỉ đành đem bất ngờ ấy sắp xếp thành kế hoạch trước vậy.
“Buổi tối về chỗ em đi, mai em mừng sinh nhật với anh.”
Trong lòng Mạc Dương tính toán, định lừa Hướng Nam trở về rồi nhốt y lại. Gã cảm thấy quả nhiên không thể để thả Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284253/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.