Ông Đồ ngồi xuống bàn ăn, nhìn mấy món ăn, chỉ tay: “Đây là…”
“Cà chua xào trứng, trứng xào trứng, còn đây là trứng hấp.” Thiếu Kiệt bảo bối thực kiêu ngạo giới thiệu, tay vỗ vai ông Đồ: “Sinh nhật mà, nên ăn trứng.”
“Tiệc trứng sao….” Ông Đồ nhỏ giọng.
Hướng Nam cười nói: “Còn dư sáu lòng đỏ trứng gà, thêm nước vào nấu, tối mới là bữa chính, buổi trưa liền ăn cái này đi.”
Quan trọng là lòng đỏ dư ra không thể lãng phí a
Ông Đồ không ngại đồ ăn không ngon, ông Đồ là ngại bọn họ khoa trương.
Thiếu Kiệt bảo bối đưa tay cầm đũa, nhíu chặt mày lại.
Hướng Nam thấy cậu gắp đồ ăn tay vung khắp nơi, lập tức nhíu mày, nói: “Lúc ăn không được nghịch.”
“Không phải nghịch, tay tôi xong rồi.”
Chủ yếu vì họa việc đánh trứng mang tới, Thiếu Kiệt bảo bối cảm thấy tay phải cử động liền khó chịu. Cuối cùng, cậu vứt đôi đũa đi.
“A Tay tôi a ” Thiếu Kiệt bảo bối gào khóc.
Hướng Nam biết, tay Thiếu Kiệt thật sự mỏi chết rồi.
“Ông Đồ, trong nhà có dầu gió không?”
Hướng Nam kéo tay phải Thiếu Kiệt bảo bối lại nhìn một chút, hỏi.
Ông Đồ gật đầu, chạy đi lấy thứ Hướng Nam cần tới.
Cả bàn cơm lập tức ngập mùi dầu, Hướng Nam xoa bóp tay cho Thiếu Kiệt để thúc đẩy tuần hoàn máu trên tay cậu. Cuối cùng, Hướng Nam vỗ vỗ tay cậu: “Nghỉ ngơi, nghỉ ngơi là ổn.”
Hướng Nam nói rồi đậy nắp lọ dầu, để lại vào trong hộp. Y quay đầu thấy Thiếu Kiệt bảo bối để tay dưới gầm bàn, nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284244/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.