Phòng khách
“Bà nội ” Thiếu Kiệt chạy xuống lầu kêu to một tiếng rồi chạy thẳng về phía nhị lão phu nhân. Nhị lão phu nhân nhìn thấy Thiếu Kiệt, ánh mắt sắc nhọn ngày thường cũng trở nên dịu dàng.(Nhắc lại một chút: ông nội Thiếu Kiệt có hai người vợ, người sinh ra bố của Thiếu Kiệt là bà Hai nên gọi là nhị lão phu nhân nhị lão phu nhân ở đây ý chỉ bà nội ruột của Thiếu Kiệt nhé, chứ không phải là 2 vị phu nhân nhé)
“Ai, cậu chủ nhỏ nhà chúng ta gọi lớn tiếng như vậy làm gì?”
Lão phu nhân cười hỏi.
“Bà nội bà nhìn cháu xem, bà nhìn cháu xem.” Hai tay Thiếu Kiệt bảo bối nắm lấy tay lão phu nhân để bà sờ lên mặt cậu: “Cháu gầy rộc đi rồi. Ở đây thực khổ, cháu bị giày vò đến thực khổ.”
Ông Đồ vừa nghe, lập tức biết Thiếu Kiệt cố ý tỏ vẻ đáng thương.
Ông Đồ phỉ nhổ.
Cậu ta khổ?
Có khổ hơn nữa cũng không khổ bằng cái bộ xương già này.
Bản thân hàng ngày các món ngon phải thay đổi không ngừng để hầu hạ cậu ta. Cậu ta thì hay rồi, mỗi ngày lại nghĩ ra một cách mới để làm khổ ông.
Nghĩ đến đây, ông Đồ thực đau lòng.
Chính mình bị giày vò thành như vậy, sao không thấy ai thương cho lấy một chút.
Thiếu Kiệt hiếu động, không thể ở yên một chỗ, lão phu nhân sao lại không biết.
Bà quay sang, hỏi ông Đồ: “Ông Đồ à, khoảng thời gian này làm khổ ông rồi.”
Một câu nói ấm áp như xuân tới, ông Đồ đang bi thương lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284242/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.