Phản ứng đầu tiên của Hướng Nam là nghĩ tới Mạc Dương, y lập tức liền chạy tới chỗ gã.
Mạc Dương đúng lúc này có nhà. Gã vừa mở cửa ra nhìn thấy Hướng Nam hai mắt liền bừng sáng.
“Bọn họ đâu?” Hương Nam vừa vào cửa liền giữ chặt lấy Mạc Dương: “Cậu đưa bọn họ đến chỗ nào rồi?”
Mạc Dương đương nhiên hiểu Hướng Nam đang nói gì.
Lúc trước Hướng Nam chỉ để lại một tờ giấy rồi biến mất, không địa chỉ không cách liên lạc. Mạc Dương thực may mắn biết được thứ ràng buộc Hướng Nam, chỉ cần nắm chắc, việc Hướng Nam quay trở lại tìm gã chỉ là chuyện sớm muộn.
Chỉ là gã không ngờ lại nhanh như vậy.
Mạc Dương đóng cửa lại, ôm ghì lấy Hướng Nam: “Anh đã đi đâu vậy?”
Hướng Nam hất tay Mạc Dương ra rồi lùi lại.
Mắt Mạc Dương lập tức trầm xuống.
“Cậu đưa bố tôi đi đâu rồi?” Hướng Nam rất sốt ruột.
Mạc Dương kéo Hướng Nam trở vào phòng khách, gã nói: “Em đã thương lượng với bà nội. Cả gia đình anh là ân nhân của em, em có được ngày hôm nay hẳn nên báo ơn nên em giúp bác Hướng tìm một bệnh viện nổi tiếng, chuyển viện rồi đặc biệt cho người đến chăm sóc bác ấy.”
“Sao lúc trước cậu không bàn qua với tôi…” Lời giải thích của Mạc Dương khiến Hướng Nam bán tin bán nghi, cuối cùng, y hỏi: “Vậy còn mấy đứa tiểu Lộ thì sao? Cho dù như cậu nói cũng không nhất thiết phải chuyển nhà.”
“Em đã sắp xếp ổn thỏa cho mọi người rồi. Ở trong một căn biệt viện của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284235/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.