Buổi sáng:
“Ông Đồ, tôi đẹp trai không?”
Thiếu Kiệt bị ông nội phạt cấm túc.
Vì được bà nội xin cho nên địa điểm cấm túc từ một căn phòng nhỏ trong tòa nhà Ngụy gia đổi thành một căn biệt thự khá hẻo lánh trên núi.
Phạm vi hoạt động trở nên rộng vì bà nội sợ Thiếu Kiệt không thích tuân theo quy tắc bị căn phòng nhỏ làm cho khó chịu mà trốn đi. Đến lúc đó ông Ngụy lại lên cơn lôi đình, mấy người bên kia lại càng thêm đắc ý.
Phạm vi hoạt động tuy không nhỏ, nhưng mạng bị cắt, điện thoại bị thu, xe để xuống núi thì bị lái đi, ông Đồ ở cùng trở thành đối tượng quấy rầy duy nhất của tên nhóc hiếu động.
“Đẹp trai, tiểu thiếu gia nhà chúng ta là đẹp trai nhất.”
Thiếu Kiệt bảo bối hỏi như vậy không phải là vì tự luyến mà là cảm thấy rất thú vị.
Ông Đồ ngáp một cái đi vào phòng bếp, bận rộn, nấu cháo thịt.
Ông múc một chút ra đĩa nhỏ, định thử xem đã vừa chưa, không ngờ môi vừa lại gần…
“Tôi đẹp trai không?”
Câu nói đột nhiên kia làm ông Đồ bị bỏng nhảy dựng lên.
Ông Đồ lè lưỡi, đau tê dại, bất đắc dĩ không chửi không mắng được Thiếu Kiệt bảo bối. Cuối cùng, ông gật đầu: “Đẹp trai, đẹp trai vô cùng…”
“Uhm, uhm.” Thiếu Kiệt bảo bối thỏa mãn đi ra ngoài.
Vì bữa sáng là uống cháo, lúc ông Đồ đi tưới cây sớm đã muốn đi tiểu.
Thực không dễ dàng tưới xong hết cây, ông lập tức chạy thẳng vào nhà vệ xinh, vừa bắt đầu đi, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284233/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.