"Người có tam sinh tam thế: kiếp trước, kiếp nầy, kiếp sau. Khanh Nhan không có tam sinh tam thế, cũng sẽ không thể tam sinh tam thế. Người nọ sủng ái đến cực điểm, nhưng cũng là hận đến cực điểm, Khanh Nhan cuối cùng thần hồn tụ tán, ba hồn bảy vía bị diệt, mãi mãi không được luân hồi......"
"...... Khanh Nhan có hận......"
"Đại đạo vô tình, đáng tiếc, Khanh Nhan không biết cái gì gọi là hận, có lẽ năm đó đối với hắn mà nói là một loại giải thoát......"
Không hận......Người này quả nhiên là tính tình lãnh đạm, không hận không buồn, thế gian không chuyện gì có thể quấy nhiễu đến hắn?
"Khanh Nhan đồng ý, thể không thể lại đổi ý."
Minh Lạc Uyên nở nụ cười đẹp mắt làm Liễu Khanh Nhan hơi sửng sốt, sao Lạc Uyên vui như vậy.
"...... Khanh Nhan, bọn họ ức hiếp ngươi, ngươi có bị làm bị thương hay không?"
Hắn nhìn từ trên xuống dưới, thấy khóe miệng Liễu Khanh Nhan có tơ máu, bởi vì phẫn nộ đôi mắt màu đen huyền chớp mắt chuyển biến thành màu máu. Thanh cự kiếm màu đen run lên từng đợt. Giống như chủ nhân nó giờ phút này tâm nổi lửa.
"Khanh Nhan, bọn họ tổn thương ngươi......"
Minh Lạc Uyên có chút tự trách, đều do chính mình không có bảo vệ tốt Khanh Nhan, Khanh Nhan bị yêu ma đả thương, mà hắn hiện tại mới phát hiện......
"Lạc Uyên, ngươi không cần như thế, ta cũng không phải gốm sứ, vết thương nhỏ không đáng nhắc đến......"
"Có biết ngươi bị thương, ta sẽ đau lòng......"
Cự kiếm màu đen đột ngột từ mặt đất vọt lên. Minh Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/205115/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.