Tiên Kiếm nắm trong tay, thân ảnh màu xanh nhạt từng bước một đi đến lùm cây gần vùng hắc khí đang phóng lên trời.
Một ít hắc khí lượn lờ xung quanh, Liễu Khanh Nhan mắt nhìn thoáng qua, thấy một yêu thú bị thương. Nó chưa biến hình hoàn toàn, có lỗ tai và cái đuôi vẫn là của thú. Yêu thú bị thương thấy có người tới, kêu lên lợi hại, hướng Liễu Khanh Nhan nhào lên.
Yêu thú đã bị cướp nội đan, mắt sắp bị mất mạng không sao lường trước lại có người tu chân tới. Người tu chân có đạo hạnh cùng pháp lực thuần khiết, nếu như hấp thụ pháp lực đó làm của riêng, đoạt nội đan kỳ chân nguyên, thương tổn trên mình không những khỏi hẳn mà nội lực càng tăng.
Liễu Khanh Nhan giận dữ, nhìn căm tức, không nghĩ yêu thú sắp chết lại muốn lấy mạng của mình.
"Nghiệt súc! Chớ có lại thương tổn người khác!"
Một vòng kiếm khí lạnh lẽo đánh ra, yêu thú gào thét một tiếng. Liễu Khanh Nhan tiến lên xem xét, liền nhận ra yêu thú bị đồng loại đoạt nội đan, cả tinh khí bản thể cũng bị hút khô. Xem ra vừa rồi cổ hắc khí cũng không phải là yêu thú này. Cái yêu nghiệt kia hẳn là còn đang cách đây không xa, lại bị trọng thương......
Nhìn một đường máu màu đen chạy dài, Khanh Nhan cầm lấy kiếm đi theo một con đường, đến cuối đường lại là nơi trống trải, không có cả một ngọn cỏ. Bốn phía một mảnh vắng ngắt, không có thấy những động vật nhỏ khác.
Nhìn màu đen quỷ dị trên mặt đất, Khanh Nhan vận khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/205101/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.