Minh Vũ trực tiếp đánh nhau, Lạc Hồng Bụi gia nhập hỗn chiến, hiện tại Liễu Khanh Nhan hình như là an toàn.
Nhưng mà, những yêu ma đã có trên mặt đất tất nhiên cũng có trên bầu trời. Vài tiếng kêu ré truyền đến. Từ xa xuất hiện mấy con chim yêu ma cực to, bọn chúng có răng dài bén nhọn lộ ra hai bên miệng, thẳng tắp hướng về phía Liễu Khanh Nhan đuổi theo.
Loài chim trên không trung là vua.
Người kia tỏa ra khí tức giống như một món mỹ vị đầy hấp dẫn lôi kéo bọn chúng ùa đến.
"Không tốt! Ngươi là kẻ ngu dốt, ngươi xem ngươi làm chuyện gì kìa!"
Minh Vũ bất mãn la to.
Lạc Hồng Bụi cũng lo sợ cực kỳ.
"Ngươi dám nói ngươi vừa rồi không có ý đó sao?"
Hai người tuy trên miệng cãi nhau, nhưng động tác trên tay không ngừng lại. Nam tử áo đen phất tay đánh lui mấy yêu ma trên không trung. Ba người nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mà chuyện chưa kết thúc, ngay khi ba người cho rằng không còn có chuyện gì nữa, không biết từ đâu xuất hiện ra một quái vật, đuôi giống như một cái cái roi dài quất mạnh vào Liễu Khanh Nhan, đánh bay trở lại.
Lần này có thể nói làm Liễu Khanh Nhan tróc da bong thịt, đau đến run run, gió bên tai ù ù làm màn nhỉ đau nhức.
"Đại thúc....!"
Minh Vũ hoảng sợ gọi.
"Mỹ nhân....!!"
Lạc Hồng Bụi lo lắng gọi.
"...... Ngọc Uyên......"
Nam tử run rẩy gọi.
Lúc này Liễu Khanh Nhan nghe rất rõ ràng, bởi vì mắt không nhìn thấy, thần trí của mình đã dần dần hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283889/quyen-1-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.