"...... Mỹ nhân?"
Thất công tử có chút ngượng ngùng, hắn là lần đầu bị mỹ nhân làm đau như vậy.
Hắn nhìn tơ nhện còn quấn quanh chỗ cổ tay Liễu Khanh Nhan chưa có cởi bỏ, mỹ nhân dùng sức giãy dụa làn da trắng nõn có chút vết máu.
Thất công tử nhìn có chút khổ sở.
"Nhưng mà ta không trói chặt ngươi, ngươi sẽ bỏ chạy......"
Hắn càng nghĩ càng khổ sở, nước mắt rơi xuống, khóc có thể nói là thương tâm, bàn tay nhỏ bé hết lần này tới lần khác liều chết bắt lấy góc áo Liễu Khanh Nhan không buông.
"Buông ra!"
"......, ta không.... ta mạn phép không buông, mỹ nhân là muốn rời đi, ta không buông, ta chính là không buông."
Thất công tử xuất ra bản lĩnh xuất chúng của hắn. Khóc lớn, ta khóc, ta dùng sức khóc, ta liều mạng khóc...... Ô ô không có ca ca ở bên cạnh nhìn, khóc không ra......
"Mỹ nhân, ngươi đừng đi được không, trong này có ăn ngon, chơi vui, ngươi ở lại cùng ta nha."
Thất công tử tự cho là rất thông minh, muốn lừa gạt mỹ nhân.
"Ngươi tên gì?"
"A, mỹ nhân hỏi ta à, ta gọi là Tử Kỳ, các ca ca đều gọi ta là Tiểu Thất, mỹ nhân gọi ta Tiểu Thất...... đi nha?"
Mỹ nhân thoáng cái cách hắn rất gần, đôi mắt nhìn chằm chằm hắn, đôi môi hồng nhuận từng chút một tới gần, tựa hồ hơi hơi run rẩy, mùi hoa sen nhàn nhạt lan tỏa trong không khí. Mỹ nhân trên mình đặc biệt thơm, Thất công tử cảm thấy trái tim đập nhanh như nhảy ra ngoài, trong miệng khô khốc, hô hấp đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283855/quyen-1-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.