Thiếu niên kia đưa tay đặt ở trên ngực, lắng nghe động tĩnh bên trong, đúng như Linh Tử Hiên nói, hắn xác thực không thiếu gì, chỉ có thiếu một trái tim......
"...... vì sao?"
Hắn cảm giác được ba người trước mắt trong lồng ngực đều có nhịp tim đập. Chỉ mình hắn vì sao yên lặng, một chút động tĩnh cũng không có......
"Cho dù ngươi có khả năng điên đảo thế gian, thân thể bất phàm, pháp lực cao siêu, không theo phép tắc căn bản, xem thường thiên hạ, trong vạn dặm giang sơn không giống bất kỳ người bình nào, là cũng không sao! Không quan tâm! Không để ý!!!"
"......"
Dùng tay che lồng ngực, thiếu niên do dự có chút không dám nhìn thẳng vào quần áo hoa mỹ của mấy người kia. Nhìn đôi chân trần trụi, hắn càng nhìn càng bất an, trong giây lát lúc này mới phát hiện mình không có cả một mảnh áo mỏng, bỗng nhớ đến người bình thường đều có quần áo, không mặc gì bị coi là trơ trẽn......
Thiếu niên cắn môi, thấy hoảng sợ muốn chạy trốn, không muốn cùng những người này giằng co, ba người kia lại đem hắn bao quanh
"Ta không có đắc tội các ngươi, các ngươi vì sao lại như vậy?"
"Vì sao?"
Đôi tay trắng như ngọc duỗi ra, lập tức ngàn vạn cánh hoa đào màu hồng nhạt xuất hiện tỏa hương thơm ngào ngạt làm người mê man như say rượu, Lạc Hồng Bụi mỉm cười càng khiến vẻ đẹp tăng thêm mị diễm, hoa nở vạn dặm.
"Tất nhiên là muốn tống ngươi trở lại chỗ cũ, đến từ đâu liền về nơi đó, đạo lý này ngươi có hiểu không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283834/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.