Màn che màu trắng tầng tầng lớp lớp từ trên đỉnh rũ thẳng xuống dưới, nhìn hoa cả mắt. Linh Tử Hiên nói
"Đại thúc, xem có thích không?"
Hắn tuy là hỏi như vậy, nhưng giọng nói lại là cực kỳ tự hào, thật giống như biết được Liễu Khanh Nhan sẽ không thể không thích. Trong phòng, mùi hương cổ xưa màu sắc cổ xưa, có thể nói là lịch sự tao nhã.
Hấp dẫn sự chú ý đương nhiên thuộc về màn che bằng sa tanh rủ xuống đất, còn có một cái giường bạch ngọc hiếm thấy, toàn thân tỏa ra sợi sợi khói trắng. Bên trái là một bình phong, cao đến đầu người, thuần trắng, trên có hình hoa lan màu tím thật đẹp, đi vào bên trong đúng là một chỗ để tắm rửa.
"Đại thúc mệt mỏi hay không, ta đây đi tìm cho đại thúc quần áo để đổi."
Linh Tử Hiên nói xong là rời đi.
Liễu Khanh Nhan đứng ở tại chỗ, tự xem xét bản thân, lần nữa nghẹn lại không nói gì. Quần áo có thể nói là mất trật tự không ngay ngắn, áo bào đã rơi xuống, áo lót mở ra, trên mình có bụi đất, còn có chút ướt sũng mồ hôi khó nhìn.
Một hồi sau, Linh Tử Hiên đã cầm quần áo tới, để một bên lại cho thêm nước. Chỉ thấy hắn đến cạnh thùng gõ nhẹ nhàng vào ống trúc bên cạnh, nước đang nhỏ giọt liền từ ống trúc chảy xuống ào ào.
"Ta đi ra ngoài trước, nếu có chuyện gì, có thể gọi ta, ta liền vào đây."
Liễu Khanh Nhan có chút cứng ngắc gật đầu, đứng thẳng tại chỗ cho đến khi Linh Tử Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283812/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.