"Cái hồ nước tên là Thu Thủy."
Vong Xuyên, ý là nhìn xuyên qua, Thu Thủy ý chỉ nước mắt.
Ngàn năm trước, vùng Tử Kim không núi cũng không sông. Tương truyền do hài cốt người, yêu, ma chồng chất thành núi. Mà sông Vong Xuyên là do nước mắt một người có thể nhìn xuyên quá khứ chảy khô mà thành.
Vốn chỉ là một hồ nước, vấn đề ở chỗ người nọ là bậc cao nhân, pháp lực cao thâm, có thể chống lại cả thiên địa. Nước mắt chính là tinh hoa, không có khởi nguồn, hạ xuống nhân giới đã có thể không phải chuyện đùa. Người thường không thể tiếp cận, đụng vào không chết cũng bị thương.
Có thể nói, mặc dù vô sự, nhưng không phải không có ảnh hưởng. Vong Xuyên Thu Thủy, chính là nước mắt người nọ biến thành, tự nhiên là mang theo linh khí cùng khí tức người nọ, cũng có linh tính cùng suy nghĩ, nên sẽ tự ý, xem xét người cần tìm kiếm trợ giúp.
Thu Thủy trong như gương. Có thể soi kiếp trước. Dù kiếp trước làm người, yêu, ma, đều không tránh được con mắt của Thu Thủy.
Cho nên hình ảnh nhìn thấy được trong nước chính là kiếp trước của mình, chứng kiến một ít việc phát sinh kiếp trước, nếu không thể bình yên vượt qua, lại lặp lại luân hồi, đi vào vết xe đổ.
" Vong Xuyên có chỗ đáng sợ sao?"
Liễu Khanh Nhan thấy thì thấy không được, chỉ là có chút không thông, nghĩ đến chỉ cần không có những nguy hại khác, cũng sẽ không có đố kỵ. Ngược lại người đang nói chuyện ấp a ấp úng, không chút nào đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283810/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.