Đây là đêm đầu tiên từ khi lập gia đình tới nay mà nàng ngủ an ổn đến vậy, trong mộng cũng chỉ có nàng cùng Nhan nhi hai người, xuyên qua trăm hoa cùng rừng núi, hoan ca vui cười, khoái hoạt đến không muốn tỉnh lại, nhưng cuối cùng vẫn phải tỉnh. Mở mắt ra liền nhìn thấy dung nhan Lăng Tử Nhan gần trong gang tấc, nhu thuận giống một tiểu hài tử, khoé miệng còn vương nét tươi cười, tựa hồ đang ở trong mộng đẹp. 
Dương Mạc Tuyền vươn tay lần theo viền gương mặt Lăng Tử Nhan mà vẽ lên hình dáng kia trong tâm trí, không phải nằm mơ, người ôm nàng thật sự là Nhan nhi, thân thể các nàng cũng tương tự gắt gao dán lại cùng nhau, không có gì cách trở. Cảm giác hạnh phúc tràn ngập trái tim, đầu ngón tay lướt qua đôi môi màu mân côi (hoa hồng),nhẹ nhàng hôn lên, còn không kịp rời đi, đột nhiên sau gáy bị giữ chặt, đầu lưỡi Lăng Tử Nhan đã thừa cơ tiến vào, cùng mình dây dưa, một nụ hôn thật sâu, thật dài rồi mới được buông ra. Dương Mạc Tuyền ngẩng đầu liền nhìn thấy nụ cười dạt dào đắc ý trên mặt Lăng Tử Nhan, mặt liền đỏ lên, cả giận nói: “Thì ra ngươi đã sớm tỉnh.” 
Lăng Tử Nhan cười nói: “Ta không giả bộ ngủ thì làm sao biết Tuyền nhi cũng sẽ lén làm chuyện xấu đây?” 
Dương Mạc Tuyền bị nàng nói trúng tâm tư, mặt lại càng đỏ hơn, giảo biện: “Ai làm chuyện xấu, rõ ràng ngươi…” 
Lăng Tử Nhan yêu cực bộ dáng nàng đỏ mặt thẹn thùng lúc này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thu-tan-nuong/2361051/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.