Sáng sớm hôm sau, Tiểu Vân ngồi trước bàn trang điểm dậm phấn che đi quầng thâm trên mắt. Tâm trạng không tốt hơn chút nào. Hôm qua cô đã đọc rất nhiều bài báo. Sự lo lắng dâng cao tột độ. Chuyện tình của họ kéo dài lâu như vậy, khi cô ấy mất tích còn như phát điên tìm kiếm. Bây giờ cô ấy quay về rồi, lo sợ anh sẽ ruồng bỏ mình để tới với cô ta.
Sau khi đến nơi, đứng trước cửa phòng bệnh cô chần chừ không vào. Sợ rằng sẽ thấy thứ gì đó làm cho mình đau tới tận tâm can ư?
Đang trong mớ suy nghĩ hỗn hoạn thì Ngôn Luân tử đâu đi đến hắng giọng với hai người quân sĩ đứng trước cửa.
" Các cậu là đang không cho Thống Đốc phu nhân vào sao?"
Một quân sĩ giật nẩy.
" Dạ không ạ! Là cô ấy đứng đó mà không vào đấy ạ!".
Tiểu Vân hoàn hồn cười gượng với Ngôn Luân.
" Đúng thế!"
Anh ta hiểu cô đang chần chừ cái gì nên đẩy nhẹ người cô cùng động tác mở cửa.
Hoắc Cửu Thần đang ăn cháo từ tay của Cẩn Thy Cầm. Ngôn Luân á khẩu không nói lên lời, Tiểu Vân đứng hình vài giây rồi cũng bình tĩnh tiến tới.
" Anh khỏe rồi chứ! Khỏe rồi thì em về đây!"
Nói xong cô quay ra hướng cửa định đi. Hoắc Cửu Thần hớt hải chạy theo giữ tay cô.
" Hạ Tiểu Vân! Ai cho em đi!"
Lỡ hoạt động mạnh nên đã làm vết thương dưới bụng ảnh hở miệng, rỉ máu. Hai người đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thong-doc-sung-vo-tan-troi/2495772/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.