Alexios giơ tay, ra dấu ý bảo tôi đang nghe, cứ tiếp tục nói đi, Serov quay đầu liếc nhìn lại, hai người Mendeleev đã ở giai đoạn không khống chế nổi cái mồm của mình nữa, hẳn là sẽ không nghe được những gì bọn hắn nói, hai tay Serov chống lên lan can, âm thanh không lớn không nhỏ nói: “Giống như anh đã nói, lần này tôi tới tìm anh đúng là có chuyện, hơn nữa còn không phải chuyện nhỏ, chỉ không biết anh có thể giúp được tôi hay không....”
“Có gì cứ nói thẳng, ít nhất phải nói ra nghe thử, thần thần bí bí, cậu sẽ không yêu cầu tôi phối hợp phát động một cuộc đảo chính đây chứ?” Alexios cười hà hà, thấp giọng chỉ đủ để hai người nghe được nói.
Serov vụt choáng, đây là trao đổi bình thường à? Chỉ cần đầu óc không thiếu mất những thứ như trí thông minh là sẽ đều không nghĩ tới phương diện đảo chính, hai gã thiếu tướng phát động đảo chính ở Liên Xô? Anh coi đây là châu Phi chắc? Tùy tiện một con mèo con chó nào nhảy ra cũng có thể thành công? Hồng quân Liên Xô và quân đội Nội vụ KGB đều là loại ăn phân? “Hà, tôi chỉ nói đùa thôi! Không cần căng thẳng, bây giờ không phải là thời kỳ của đồng chí Stalin nữa!” Alexios vỗ vỗ vai an ủi Serov, giống như đang an ủi một đứa bé bị dọa sợ.
Serov khẽ lắc vai, hất tay Alexios ra, chuyện đang nói đến đâu rồi? Vất vả lắm mới nhớ ra việc mình cần làm, Serov nói tiếp: “Khi tôi ở Italia liền có một suy đoán, đó chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thoi-dai-1958/3964561/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.